×

Sáng hôm ấy, bầu trời Hạ Long xám xịt, nhưng cả đoàn vẫn lạc quan: “Mưa chút thôi, rồi sẽ tạnh”

Gia đình tám người của Nam – bố mẹ, anh chị em, và cô bạn gái Linh – đã háo hức chuẩn bị cho chuyến đi Hạ Long từ nhiều tháng trước. Họ tưởng tượng về những ngày nắng vàng rực rỡ, làn nước trong xanh của vịnh, và những khoảnh khắc vui vẻ bên nhau trên con tàu du lịch lướt qua những hòn đảo đá vôi kỳ vĩ. Nam, chàng trai 25 tuổi, là người khởi xướng chuyến đi này. Anh muốn tạo một kỷ niệm đẹp cho cả gia đình, nhất là khi mẹ anh, bà Lan, đã nhiều năm không được đi đâu xa vì sức khỏe yếu. Linh, bạn gái anh, cũng hào hứng không kém, liên tục gửi ảnh các hang động và bãi biển để cả nhà cùng mơ mộng.

Sáng hôm ấy, bầu trời Hạ Long xám xịt, nhưng cả đoàn vẫn lạc quan. “Mưa chút thôi, rồi sẽ tạnh,” bố Nam nói, giọng chắc chắn. Người hướng dẫn viên cũng trấn an rằng thời tiết chỉ hơi xấu, tàu vẫn an toàn để ra khơi. Tám người, cùng hơn hai chục du khách khác, lên tàu trong tâm trạng phấn khởi, không ai ngờ rằng bi kịch đang rình rập.

Con tàu lướt đi được khoảng một giờ thì trời đột nhiên tối sầm. Gió rít mạnh, sóng bắt đầu đánh vào mạn tàu. Mưa trút xuống như thác, lạnh buốt, làm tầm nhìn mờ mịt. Nam nắm tay Linh, cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng anh cảm nhận được sự bất an trong ánh mắt cô. Bố anh ôm chặt bà Lan, còn các anh chị em cố bám vào lan can. Tiếng loa trên tàu vang lên, giọng hướng dẫn viên run run: “Mọi người giữ chặt, tàu đang gặp sóng lớn!”

Chỉ trong tích tắc, một con sóng khổng lồ ập đến. Tàu nghiêng mạnh, rồi lật úp. Nước biển lạnh buốt tràn vào, cuốn mọi người vào dòng xoáy. Nam bám được vào một mảnh gỗ, hoảng loạn tìm kiếm người thân. Anh nghe thấy tiếng mẹ hét lên từ xa: “Nam! Thoát đi con, mẹ không thở nổi nữa rồi!” Anh ngoảnh lại, chỉ thấy bóng dáng mẹ chìm dần trong dòng nước đục ngầu. Anh lao tới, nhưng sóng đẩy anh ra xa. “Mẹ!” – tiếng gào của Nam hòa vào tiếng gió rít.

Linh, ở gần đó, đang cố bám vào một chiếc phao cứu sinh, nhưng đôi tay cô trượt dần. Nam bơi đến, cố kéo cô lên, nhưng một đợt sóng khác ập tới, cuốn Linh đi mất. Anh gào tên cô, nước mắt hòa lẫn nước biển, nhưng chỉ có sự im lặng đáp lại. Anh không thể cứu được mẹ, cũng không thể cứu được người con gái anh yêu.

Sau nhiều giờ vật lộn với sóng, Nam được lực lượng cứu hộ tìm thấy, cùng với bố và hai người em. Bốn người sống sót, nhưng mẹ, Linh, chị gái và cậu em út đã mãi mãi ra đi. Khi đặt chân lên bờ, Nam run rẩy, ánh mắt trống rỗng. Biển vẫn gào thét sau lưng, lạnh lẽo và vô tình. Bố anh nắm tay anh, giọng nghẹn ngào: “Biển lạnh lắm, về nhà thôi, con.”

Họ trở về, mang theo nỗi đau không thể xóa nhòa. Ngôi nhà từng rộn ràng tiếng cười giờ chìm trong im lặng. Nam ngồi bên cửa sổ, nhìn ra xa. Hình ảnh vịnh Hạ Long trong giấc mơ giờ chỉ còn là cơn ác mộng. Anh tự hỏi, nếu ngày ấy không đi, liệu mọi chuyện có khác? Nhưng biển không trả lời. Nó chỉ lặng lẽ giữ lấy những người thân yêu của anh, mãi mãi.

Related Posts

Một trường đại học vừa ra quyết định KHÓ TIN với nam sinh 18t, mất 4 người thân trong vụ l/ật tàu Vịnh Xanh 58

THƯƠNG… TRƯỜNG ĐH HẠ LONG NHẬN ĐỠ ĐẦU N;Ạ;N NH;ÂN MẤT 4 NGƯỜI THÂN (BỐ MẸ VÀ 2 CHỊ EM GÁI) TRONG VỤ LẬT TÀU VỊNH XANH…

Đã có phép màu trong vụ lật cầu treo ở Điện Biên khiến cả ô tô và xe máy rơi đều xuống sông, trong đó có 3 cán bộ xã

Vào khoảng 8 giờ 30 phút sáng nay, một vụ lật cầu treo xảy ra tại bản Púng Pon, Huổi Moi, thuộc xã Thanh Yên (trước đây…

Tôi là trai bản, học ít, nhà nghèo, vào thành phố tìm việc. May mắn gặp được một bà chủ già

Tôi là trai bản, học ít, nhà nghèo, vào thành phố tìm việc. May mắn gặp được một bà chủ già – người ngoài nhìn vào tưởng…

C//hết đ/iế//ng khi phát hiện sự thật về mỗi mùng Một của mẹ chồng, quá khứ đa;;u đ;;ớn được phơi bày bầy bẽ bàng

2 tháng sau đó tôi đều bắt gặp cảnh tượng ấy, cứ đúng sáng mùng Một đầu tháng, khi trong nhà thoang thoảng mùi hương mẹ chồng…

Con trai bị lính địch bế đi khi còn đ;/ỏ hỏ;/n, bé trai thất l-ạc giữa khói lử;/a, gần nửa thế kỷ sau người lính đó trở về làng báo người mẹ tin tức lặng cả người…

Năm 1977, làng ven sông còn tan hoang vì chiến tranh. Trong lần càn quét cuối cùng, khi bà Năm chạy tán loạn giữa làn đạn để…

“Các cháu chính là người nhà của bác, sau khi bác m;;ất, tất cả sẽ để lại cho cháu trai”

Chúng tôi nhận di chúc. Đúng như lời bác nói, sau khi bác mất, toàn bộ tài sản sẽ thuộc về tôi. Di chúc lập sẵn của…