×
×

Nhưng điều khiến tôi lạnh gáy là thứ bên cạnh thùng nước: một đôi giày cũ, bám đầy bùn, và một con d//ao gă/m, lư//ỡi sắc, sáng loáng

Hóa đơn tiền nước tháng này đến, tôi suýt ngã ngửa. Gần bốn triệu đồng, gấp bốn lần so với bình thường! Nhà chỉ có hai vợ chồng, dùng nước tiết kiệm, tắm rửa, giặt giũ, nấu nướng đều như mọi tháng. Tôi kiểm tra từng vòi, từng ống, thậm chí bò xuống gầm bếp, lật cả bể phốt lên, nhưng không một dấu vết rò rỉ. Công tơ nước vẫn quay đều, lạnh lùng như trêu ngươi.

Đêm xuống, khi thành phố chìm vào tĩnh lặng, tôi lại nghe tiếng kẽo kẹt từ mái nhà. Ban đầu, tôi nghĩ là gió làm rung tấm tôn, nhưng âm thanh ấy đều đặn, như bước chân chậm rãi, kéo dài đến tận nửa đêm. Vợ tôi, Linh, bảo chắc là mèo hoang, nhưng tôi không chắc. Tiếng kẽo kẹt ấy… nó có gì đó không tự nhiên, như thể ai đó đang cố tình bước thật khẽ.

Tôi quyết định lắp camera nhỏ ở góc trần, hướng lên mái nhà. Đêm đầu tiên, chẳng có gì ngoài bóng tối và tiếng kẽo kẹt quen thuộc. Đêm thứ hai, vẫn không. Nhưng đêm thứ ba, tôi giật mình khi xem lại đoạn phim. Một bóng người, mờ mờ, lướt qua góc camera, tay cầm thứ gì đó lấp lánh. Tim tôi đập thình thịch. Ai có thể lên mái nhà giữa đêm? Và tại sao?

Sáng hôm sau, tôi leo lên mái, kiểm tra từng ngóc ngách. Dưới lớp bụi dày, tôi phát hiện một đường ống nước cũ, bị cắt và nối lại một cách cẩu thả, dẫn ra phía sau nhà. Theo đường ống, tôi tìm thấy một vòi nước nhỏ, được giấu khéo léo sau bụi cây. Nước nhỏ giọt, đều đặn, chảy vào một thùng chứa lớn, kín đáo đến mức không ai để ý. Nhưng điều khiến tôi lạnh gáy là thứ bên cạnh thùng nước: một đôi giày cũ, bám đầy bùn, và một con dao găm, lưỡi sắc, sáng loáng.

Tôi gọi công an. Họ điều tra và phát hiện ra sự thật rùng mình. Người hàng xóm mới chuyển đến, ông Tâm, từng là kỹ sư thủy lợi, đã bí mật đấu nối đường ống từ nhà tôi để tưới vườn rau sạch ông trồng sau nhà. Ông ta làm việc vào ban đêm, cẩn thận di chuyển trên mái để kiểm tra đường ống, gây ra tiếng kẽo kẹt. Nhưng đó chưa phải tất cả. Trong thùng nước, họ tìm thấy một chiếc nhẫn vàng, khắc tên vợ tôi, thứ mà tôi tưởng đã mất từ năm ngoái. Ông Tâm khai rằng ông vô tình tìm thấy nó khi đào đất sau vườn, nhưng ánh mắt lảng tránh của ông khiến tôi không khỏi nghi ngờ.

Hóa đơn tiền nước trở lại bình thường sau khi đường ống được sửa. Nhưng mỗi đêm, tôi vẫn không thể ngủ yên. Tiếng kẽo kẹt đã biến mất, nhưng cảm giác bị theo dõi vẫn ám ảnh. Và chiếc nhẫn ấy… làm sao nó lại ở đó? Có phải chỉ là sự trùng hợp, hay còn một bí mật khác đang chờ tôi khám phá?

Related Posts

Không một chút nương tình, ông Mão sai người phá chòi của ông Hai, đu;;ổi ông ra khỏi mảnh đất mà ông đã gắn bó gần nửa đời người.

Ông Hai Tí là người đàn ông gầy gò, tóc điểm bạc, ngày ngày gánh đôi thùng nước đi khắp đầu làng cuối xóm. Tiếng rao “Nước…

Con gái đòi lấy chồng Thanh Hóa, tôi cấm tiệ-t luôn làm dâu cái chỗ k;/ẹt s;/ỉ nhưng nào ngờ bác sĩ bảo cưới, tôi ngậm ngùi chấp nhận, ngày đến nhà trai, tôi và chồng suýt ngất

Con gái tôi – đứa con gái Hà Nội mà tôi nâng như nâng trứng – bỗng dưng nằng nặc đòi cưới một anh chàng người Thanh…

Thành phần bên trong SIRO ăn ngon bán cho tr:ẻ e:m: Không thể tin nhà Hải Sen, cũng làm cha làm mẹ mà thế

Ngày 17/6, Bộ Công an cho biết Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an tỉnh Ninh Bình đã khởi tố bị can, bắt tạm giam Trần…

Bí ẩn của Huấn Hoa Hồng

Huấn Hoa Hồng nổi tiếng với những phát ngôn gây sốc, thường xuyên đăng clip khoe tiền, vàng, nhà lầu, xe sang, trở thành “thần tượng” của…

Vì sao hộ kinh doanh tại Hà Nội, TP. HCM ồ ạt đóng cửa? Cục Thuế chính thức lên tiếng về việc DÂN HIỂU SAI quy định

Trước thực trạng nhiều hộ kinh doanh tại nhiều địa phương bất ngờ tạm ngừng hoạt động trong thời gian gần đây, cơ quan thuế chính thức…

“Vợ tôi m;ất bên Nhật rồi,” Hùng nói, đưa ra giấy tờ do một người quen bên đó gửi về

Tâm rời quê hương trong một buổi chiều mưa lất phất, vali cũ kỹ kéo theo giấc mơ đổi đời nơi xứ người. Cô đi xuất khẩu…