×

Ông lão gặp mưa xin trú nhờ ở ngân hàng nhưng bị đu/ổi không thư/ơng ti/ếc, cái kết khiến mọi nhân viên phải cúi đầu…

Ông lão xin trú mưa nhờ ở ngân hàng nhưng bị đu/ổi không thư/ơng ti/ếc, cái kết khiến mọi nhân viên phải cúi đầu…

Trời đổ cơn mưa lớn vào giữa trưa. Những người đi đường vội vã tấp xe vào mái hiên trú tạm. Ông lão khoảng ngoài bảy mươi, dáng người gầy còm, tóc bạc trắng, áo mưa rách nát, tay xách chiếc túi vải cũ, run rẩy dưới cơn mưa tầm tã.

Ngẩng lên, ông thấy chi nhánh một ngân hàng lớn. Tòa nhà mới xây, cửa kính bóng loáng, biển hiệu sáng rực. Ông rón rén bước lên bậc thềm, mở cánh cửa kính. Hơi lạnh điều hòa phả ra khiến ông rùng mình. Ông chỉ đứng nép sát bên cửa, nước mưa nhỏ giọt xuống nền gạch.

Nhân viên lễ tân nhìn thấy, định chạy lại nhưng giám đốc chi nhánh – một người đàn ông ngoài ba mươi, vest chỉnh tề, tóc vuốt bóng loáng – đã tiến ra trước, chau mày:

– Cụ ơi, đây không phải chỗ trú mưa đâu ạ. Cụ đứng thế này ướt sàn, khách hàng nhìn vào phản cảm lắm.

Ông lão khẽ run, giọng yếu ớt:

– Tôi chỉ xin đứng nhờ vài phút chờ mưa ngớt, không làm phiền ai đâu cậu.

Vị giám đốc hừ nhẹ, xua tay:

– Không được. Cụ đi ra ngoài mái hiên giúp cháu. Đây là ngân hàng, không phải chợ. Cụ đứng thế này mất hình ảnh.

Nói rồi, anh ta gọi bảo vệ tới đỡ ông lão ra ngoài. Ông lão bước đi, lưng càng thêm còng. Mưa vẫn tạt ướt vai gầy. Nhân viên xung quanh nhìn nhau, không ai dám lên tiếng.

Sáng hôm sau, chi nhánh ngân hàng ấy rúng động. Một đoàn xe sang trọng đỗ xịch trước cửa. Người đàn ông trung niên mặc vest đen bước xuống, cung kính mở cửa xe cho… chính ông lão hôm qua.

Hôm nay, ông lão mặc bộ âu phục đắt tiền, tóc được chải gọn, gương mặt hồng hào, ánh mắt uy nghiêm. Giám đốc chi nhánh chết lặng. Ông lão chính là nhà đầu tư lớn, là cổ đông chiến lược đang định rót vốn hàng chục tỷ cho hệ thống ngân hàng này.

Ông lão bước vào sảnh, nhân viên cúi đầu chào rối rít. Giám đốc chi nhánh vội vã chạy ra, gập người:

– Dạ… cháu… cháu xin lỗi cụ. Hôm qua cháu không nhận ra…

Ông lão nhìn anh ta, giọng bình thản mà vang dội:

– Ngày hôm qua, nếu cậu cho tôi đứng nhờ năm phút, có thể hôm nay tôi đã ký hợp đồng mà không cần suy nghĩ. Nhưng giờ thì tôi cần cân nhắc lại, xem nơi này có xứng đáng nhận số tiền ấy không.

Anh giám đốc run rẩy, mồ hôi vã ra ướt cả cổ áo. Nhân viên xung quanh cúi gằm mặt, xấu hổ đến tột cùng. Ông lão nhìn khắp sảnh một lượt, ánh mắt buồn rười rượi:

– Một nơi tốt không chỉ cần đẹp đẽ, mà còn cần có tấm lòng. Một nơi chỉ biết phân biệt sang hèn thì mãi mãi không bao giờ lớn mạnh thật sự.

Nói rồi, ông quay người bước đi, để lại phía sau những ánh mắt cúi gằm và trái tim nặng trĩu. Mưa ngoài trời vẫn rơi lất phất, nhưng trong lòng họ mới là cơn mưa lạnh buốt.

Kể từ hôm đó, câu chuyện ông lão trú mưa bị đuổi lan truyền khắp chi nhánh. Mọi nhân viên đều hiểu, đôi khi chỉ một hành động nhỏ cũng đủ để phản ánh văn hóa, đạo đức và trái tim của cả một tập thể.

Related Posts

Vành đai “không khói” của Hà Nội sẽ sớm xuất hiện: Sở hữu đoạn đường “đ/ắt nhất hành tinh” 3,5 tỷ đồng/mét

Với mục tiêu cấm xe máy chạy xăng dầu, hạn chế ô tô cá nhân có sử dụng nhiên liệu hóa thạch, Hà Nội sẽ sớm có…

Tình hình bão tăng cấp đổ bộ vào Quảng Ninh

Trên đất liền, phạm vi ảnh hưởng của bão số 3 rộng, hầu khắp khu vực phía Đông Bắc Bộ, một số nơi ở phía Tây Bắc…

Bố đơn thân cần tiền nu/ôi con nên đã nhận lời chăm bà già 60 tuổi bị li//ệt nửa người, nào ngờ đến 12h đêm, bà lão dậy khỏe như thường, rồi thủ thỉ vào tai tôi yêu cầu đỏ cả mặt…

Tôi là bố đơn thân, con gái nhỏ mới 5 tuổi, vừa nghỉ việc công ty vì bị cắt giảm. Túng quẫn, tôi nhận lời làm công…

Cô gái dân công nghèo đưa 1 chỉ vàng phòng thân cuối cùng cho người lính trẻ – 30 năm sau bỗng 1 chiếc xe tăng hoành tráng đậu ở cổng làng và rồi người lính cầm theo 1 thứ…

Năm ấy, cô mới 18 tuổi, là dân công gánh gạo ra tiền tuyến. Chỉ có một chiếc nón rách, chiếc áo nâu vá chằng chịt, và…

Cập nhật tình hình gió giật mạnh ngay tại Quảng Ninh ngay lúc này

Sáng nay 19-7, bão Wipha đã đi vào vùng biển phía Đông Bắc của khu vực Bắc Biển Đông, trở thành cơn bão số 3 trong năm…

Lấy chồng già, hí hửng ông ta sống chẳng được mấy rồi tiền sẽ là của mình nào ngờ đêm tân hôn ông đưa tôi vào căn phòng đã khóa kín suốt 20 năm, vừa lật chắn lên tôi sốc đ:;ạp tung cửa bỏ chạy…

Tôi 27, xinh đẹp, chưa từng yêu ai sâu đậm. Anh em bạn bè cười cợt khi tôi đồng ý lấy một ông chồng góa đã ngoài…