Ngày ra mắt nhà trai, Mai – cô gái mộc mạc, da ngăm ngăm, ăn mặc giản dị – vừa bước ra khỏi chiếc taxi cũ kỹ, đã nghe thấy tiếng bà thông gia tương lai khẽ lẩm bẩm với chồng:
“Con bé này nhìn quê mùa, tay chân to bè như người suốt ngày cấy hái, chẳng có chút dáng dâu trưởng nhà mình.”
Không khí lập tức chùng xuống. Cô chỉ biết cúi đầu chào rồi lặng lẽ bước vào nhà, vẫn lễ phép, nhỏ nhẹ, dù ánh mắt của bà mẹ chồng tương lai đầy dò xét.
Nhưng rồi đúng 5 phút sau, khi cả nhà trai đang nhấp trà đợi ba mẹ cô gái đến, thì một đoàn xe 20 chiếc Mercedes đen bóng loáng nối đuôi nhau xuất hiện ngoài cổng, khiến cả khu phố xôn xao.
Cổng nhà gái tự động mở ra, hai hàng vệ sĩ áo vest đen bước xuống, xếp thành hàng chỉnh tề. Từ chiếc xe chính giữa, một người đàn ông lớn tuổi uy nghiêm bước ra, chính là ông ngoại của Mai – chủ tịch tập đoàn chuỗi khách sạn 5 sao có mặt khắp Đông Nam Á.
Mẹ cô – một người phụ nữ quý phái, từng được vinh danh doanh nhân tiêu biểu – bước xuống sau đó, tay cầm chiếc nhẫn kim cương to bằng hạt bắp, vừa cười vừa nói:
“Xin lỗi vì để mọi người chờ. Cũng tại tụi tôi không muốn làm rình rang, sợ nhà trai nghĩ con bé con tôi nó khoe mẽ.”
Cả nhà trai đứng không vững, đặc biệt là bà thông gia – người vừa chê Mai “tay chân thô kệch” – giờ mặt cứng đờ như tượng đá, tay run đến mức suýt đánh đổ ly trà.
Chưa dừng lại ở đó… Mai được ông ngoại trao tận tay quyền thừa kế 30% cổ phần tập đoàn, kèm câu nói khiến cả nhà trai nghẹn họng:
“Con bé này nó thô thật, nhưng là thô vì nó thích làm vườn, trồng hoa hơn là ngồi trong spa. Nhưng nó thông minh, bản lĩnh và chưa từng cần một người đàn ông nào để định nghĩa giá trị bản thân nó. Gia đình tôi chỉ sợ… không xứng với nhà trai thôi!”
Đến lúc đó, bà mẹ chồng tương lai không còn dám ngẩng mặt lên nữa. Còn Mai, cô chỉ nhẹ nhàng nở nụ cười — dịu dàng nhưng sắc như dao.