×

Cả làng phải nhịn đói vì ăn cỗ lấy phần giành nhau mang về

Quê tôi có một phong tục lạ đời mà chắc không nơi nào giống được: đi ăn cưới thì ai cũng chia phần mang về. Đám cỗ nào cũng vậy, đến bữa, mọi người chỉ lùa qua loa mấy món nước như canh, soup cho có lệ, còn món khô – thịt gà, xôi, chả – thì chẳng ai thèm đụng đũa. Không phải vì không đói, mà là để dành đấy, chờ đến lúc “chia cỗ” thì tha hồ mà gói ghém mang về nhà, nhét đầy túi nilon. Cái cảnh ấy vừa buồn cười vừa kỳ cục, nhưng quen rồi thành ra chẳng ai thấy lạ.

Hôm đó, tôi đi đám cưới nhà ông Tám ở đầu xóm. Cỗ mâm này mỏng dính, lèo tèo có 4-5 món, nhìn qua đã thấy không đủ no. Mâm tôi ngồi 6 người, toàn người quen: bà Năm, bà Hai, chú Ba, chị Tư, thằng Tèo và tôi. Cả đám ngồi nhìn nhau, đũa để yên trên bàn, chẳng ai dám gắp miếng nào. Ai cũng sợ gắp trước thì lát nữa chia phần sẽ bị thiệt, thành ra cứ im lặng, mắt lấm lét dòm quanh như đi rình trộm. Món thịt gà luộc nằm chình ình giữa mâm, vàng ươm, bóng nhẫy, mà không ai dám động. Chị Tư cười khẩy bảo: “Thôi, chờ chia đi, ăn bây giờ lỗ vốn!”

Đến lúc tan tiệc, chủ nhà hô lên “chia cỗ”, cả mâm tôi nháo nhào như ong vỡ tổ. Bà Năm với bà Hai – hai người nổi tiếng tính toán nhất xóm – nhanh như cắt, tay thoăn thoắt vơ hết miếng ngon. Bà Năm chụp nguyên cái đùi gà, bà Hai hốt luôn miếng chả bự, còn sót lại cái cổ gà gầy nhẳng với miếng da nhăn nhúm thì đẩy qua cho tôi. Tôi ngồi ngẩn tò te, nhìn cái “phần” của mình mà chỉ biết thở dài. Chú Ba với chị Tư cũng chẳng khá hơn, người được miếng xương, người ôm cục xôi bé tí. Thằng Tèo thì lanh lẹ, giật được cái cánh gà rồi cười hì hì, vênh mặt như vừa thắng trận.

Tôi lẳng lặng gói miếng cổ gà vào túi nilon, bụng nghĩ chắc về nhà cho con mèo nó ăn cho xong. Ai ngờ đâu, tan tiệc chưa đầy 30 phút, tôi đã nghe xóm làng xì xào một tin động trời. Hàng xóm rỉ tai nhau rằng bà Năm với bà Hai, sau khi hớn hở mang chiến lợi phẩm về nhà, mở túi ra thì ôi thôi – gà thối! Thì ra con gà luộc đẹp mã kia là gà để từ hôm trước, nhà ông Tám tiếc của, đem luộc lại bày lên mâm. Hai bà kia hí hửng tranh giành, cuối cùng rước về mùi thum thủm, phải đổ đi hết. Còn tôi, dù chỉ được miếng cổ gầy, nhưng may sao nó vẫn tươi, con mèo nhà tôi ăn ngon lành.

Related Posts

Cập nhật mới nhất về tài sản của tỷ phú Phạm Nhật Vượng

Tài sản của tỷ phú Phạm Nhật Vượng gần đây tăng mạnh, vọt lên thứ 414 trên thế giới, giàu hơn nhiều so với Tổng thống Mỹ…

Ngay lúc này, tỷ phú Phạm Nhật Vượng giàu gấp đôi ông Donald Trump

Tài sản của tỷ phú Phạm Nhật Vượng gần đây tăng mạnh, vọt lên thứ 414 trên thế giới, giàu hơn nhiều so với Tổng thống Mỹ…

Cô gái đeo vòng cổ của mẹ đi phỏng vấn, bất ngờ được chủ tịch để ý

Ngọc Lan nắm chặt chiếc vòng cổ bằng bạc cũ kỹ trong tay, trái tim cô đập mạnh khi đứng trước tòa nhà tập đoàn Thành Đạt….

Cặp đôi ra đi mãi mãi trong trận động đất

Một cặp đôi người Hồng Kông được tìm thấy thietmang trong trận động đất ở Đài Loan nhưng cho đến giây phút cuối cùng, họ vẫn không…

Cặp đôi ra đi mãi mãi trong trận động đất, lúc được tìm thấy vẫn đang ôm nhau

Một cặp đôi người Hồng Kông được tìm thấy thietmang trong trận động đất ở Đài Loan nhưng cho đến giây phút cuối cùng, họ vẫn không…

Sự việc xảy ra trên đường Phạm Văn Đồng, Hà Nội

Người đàn ông bất ngờ đi chậm lại, tay lái lảo đảo rồi ngã xuống đường và tuvong tại chỗ. Vụ việc xảy ra vào khoảng 16h30…