×
×

Vừa nghe thấy tên tôi là A Dính, bố vợ tương lai liền thay đổi sắc mặt đập bàn “lấy thằng này ở vậy cho xong”

Ngay từ lần đầu nghe con gái nhắc đến tên tôi — A Dính — ông bố vợ tương lai đã thay đổi sắc mặt.

Ông đập bàn, gằn từng chữ:

– “Lấy thằng đó, thì tao thà cưới cho mày một ông già U60 còn hơn! A Dính hả? Nghe tên là biết dân tộc thiểu số rồi! Lấy nó, ở vậy cho xong!”

Mẹ cô ấy can ngăn không được, cô ấy khóc đến sưng mắt nhưng vẫn quyết giữ tình yêu.
Còn tôi, tôi chỉ cười – chẳng trách được người đời. Họ chưa từng lên đến đỉnh núi, nên họ không thấy trên ấy có những con người mà lòng tự trọng cao hơn cả nóc nhà.


Thế rồi, sau bao lần thuyết phục, ông đồng ý “lên bản một chuyến cho biết nhà thằng rể tương lai sống kiểu gì.”

Ngày hôm đó, ông mặc áo sơ mi trắng, thắt cà vạt, ngồi trong xe Ford Everest 7 chỗ, mặt nhăn như vừa bị ép đi đám giỗ.

Chúng tôi phải đi thêm 2 tiếng bằng xe bán tải mới tới được bản trên.
Vừa bước xuống, ông đã toan quay vào xe, nhưng rồi đứng khựng lại.

Trước mắt ông là một căn nhà sàn gỗ lim sừng sững như biệt phủ, nằm giữa vườn địa lan rộng cả hecta, dưới là dãy nhà kính trồng dược liệu chạy dài đến chân núi.


Một người phụ nữ bước ra chào — mẹ tôi, mặc áo dài thổ cẩm chỉnh tề, nói bằng tiếng Kinh rành rọt:

– “Chào anh thông gia, mời anh dùng chén nước sâm do nhà trồng.”

Ông cười gượng, nhưng vẫn còn cố giữ sĩ diện.
Cho đến khi bước vào bên trong…

Tấm bằng Thạc sĩ Nông nghiệp ở Nhật của tôi treo chính giữa phòng, bên cạnh là biên bản hợp tác giữa tôi và ba công ty xuất khẩu thảo dược Hàn Quốc, Đức, Mỹ.

Ông bắt đầu toát mồ hôi.


Mẹ tôi điềm tĩnh rót trà, nói nhỏ:

– “Con trai tôi tuy dân tộc thiểu số, nhưng không thiếu học vấn, càng không thiếu bản lĩnh. Nó từng là người đưa giống Sâm Dây về bản, giúp cả bản thoát nghèo.”

Lúc này, trưởng bản mang lên một xấp tài liệu — là giấy tờ sở hữu đất rừng, nhà kính, chuỗi chuồng trại sạch đạt tiêu chuẩn VietGAP, toàn đứng tên tôi.


Ông bố vợ chỉ còn biết cúi đầu, lắp bắp:

– “Tôi… tôi không nghĩ… A Dính là…”

Tôi cười nhẹ, nói:

– “Cháu vẫn là A Dính của bản thôi ạ. Nhưng đôi khi, đừng vội đánh giá một người chỉ vì tên của họ.”


Tối hôm đó, ông không quay về luôn.
Ở lại ăn cơm, uống rượu ngô, và đăng ngay tấm ảnh selfie với mẹ tôi kèm caption:

“Thằng rể mà cả đời này tôi phải cúi đầu xin lỗi.”


Còn tôi, từ đó được cả họ nhà vợ kính nể…
Không phải vì tiền.
Mà vì đã dạy họ một bài học đắt giá: Đừng bao giờ xem thường một người chỉ vì họ sinh ra ở trên cao.

Related Posts

Cứ sính ngoại thôi, dầu gió Singapore nhưng sao lại sản xuất ở Việt Nam thế này

Võ Thành Tâm và Ngô Ánh Hồng mở 2 công ty, sau đó thuê nhân viên sản xuất 70.000 chai dầu gió giả rồi bán ra thị…

Anh Tâm chị Hồng – cặp vợ chồng nổi tiếng nhất lúc này

Một cặp vợ chồng đã chỉ đạo tổ chức sản xuất 7 loại dầu con ó nhãn hiệu “Eagle Brand Medicated Oil” của Singapore với tổng số…

Mới đi được 30 phút anh tái mặt khi biển số xe mình bị t-ruy n-ã đặc biệt và rồi sau đó…

Hôm đó trời mưa như trút nước. Đã hơn 11 giờ đêm, Quốc – một tài xế xe đường dài – đang chuẩn bị rẽ vào trạm…

Khám xét nhà trùm yangho Thanh Hóa Vi “ngộ” phát hiện nhiều tài liệu ẩn chứa t-ội á-c kinhhoang

Thiếu tướng Tô Anh Dũng, Giám đốc Công an tỉnh Thanh Hóa đã trực tiếp tới hiện trường, chỉ đạo việc khám xét nơi ở, công ty…

Chi tiết bảng giá đất làm sổ đỏ từ 2026 còn ch-oáng vá-ng hơn nữa

Theo quy định mới, kể từ ngày 1/6/2026, bảng giá đất tại các tỉnh, thành phố trên cả nước sẽ được cập nhật hằng năm thay vì…

Cuộc sống xa hoa ngày ngày cưỡi ngựa thăm vườn cam rộng 34ha của ông trùm yangho Thanh Hóa, một chi tiết đặc biệt trong hồ cá Koi khiến ai cũng rùng mình

Trùm giang hồ Thanh Hóa Vi “ngộ” có cuộc sống sang chảnh, thú chơi thượng lưu, ngày ngày cưỡi ngựa thăm trang trại cam rộng 34ha. Ngày…