Căn phòng của người phụ nữ tên Mai Anh nằm ở vị trí tách biệt, được bố trí riêng, có khóa riêng, không ghép chung với bất kỳ bệnh nhân nào.
Trong khu nhà vốn dành cho bệnh nhân bắt buộc chữa bệnh tại Viện Pháp y tâm thần Trung ương – nơi lẽ ra phải khép kín, nghiêm ngặt với quy trình kiểm soát gắt gao – lại tồn tại một “ốc đảo” đặc biệt dành cho Nguyễn Thị Mai Anh, người phụ nữ đóng vai trò trung gian móc nối chạy án, hiện bị khởi tố với hàng loạt tội danh.
Phòng của Mai Anh nằm biệt lập cuối dãy buồng bệnh thường. Để vào được căn phòng này phải men qua hành lang hẹp giữa tường cũ và cửa sổ chấn song. Bên trong là căn phòng không biển tên, không biển cảnh báo, không dấu hiệu cách ly y tế. Không gian im ắng, tách biệt hẳn so với các buồng bệnh xung quanh.
Căn phòng riêng biệt có tủ đồ, điều hòa, quạt trần, tủ lạnh, bàn trà phục vụ những cuộc “ăn chơi mini” ngay trong viện.
Góc phòng, chiếc tủ nhựa bung ngăn, chứa đầy vỏ thuốc, thực phẩm chức năng, đồ cá nhân lộn xộn. Bên cạnh là bàn gỗ bày biện đủ loại vật dụng phục vụ ăn chơi như ấm nước, hộp đồ mỹ phẩm, bình trà, lọ nhựa, khay đựng trà và thuốc, vỏ hộp thực phẩm chức năng.
Sàn nhà gỗ phủ kín rác.
Chiếc giường y tế bằng inox rộng được phủ chăn, gối, kèm vài bộ quần áo để vương vãi. Không có dấu hiệu của bệnh nhân đang điều trị nghiêm túc. Nơi này giống một không gian được “mua” để phục vụ lối sống xa rời pháp luật.
Trong phòng còn có cả tủ lạnh lớn, tủ đựng đồ như trong nhà ở, với các ngăn mở để lộ hàng loạt lọ chai, mỹ phẩm, thuốc men. Đồ dùng cá nhân được bày biện ngăn nắp, không khác gì không gian sống của một người khỏe mạnh. Tất cả cho thấy đây không phải phòng điều trị tâm thần, mà là nơi trú ẩn xa hoa của một kẻ phạm tội.