×
×

Cậu sinh viên ngh//èo nhường ghế tàu hạng nhất cho người phụ nữ ma/ng th/ai

Trong một buổi chiều mưa lất phất, Nam, một sinh viên nghèo ở Hà Nội, đứng ở quầy vé ga Hà Nội. Cậu vừa nhận được học bổng nhỏ, đủ để mua vé tàu hạng nhất lần đầu tiên trong đời. Cầm tấm vé trên tay, Nam mơ về chuyến đi thoải mái để về thăm mẹ ở quê.

Tại quầy vé, Nam vô tình đứng cạnh một người phụ nữ mang thai, trông mệt mỏi. Chị ấy, tên Lan, đang cố gắng hỏi mua vé nhưng chỉ còn vé hạng thường, không còn chỗ ngồi tốt. Nhìn chị ôm bụng, vẻ mặt lo lắng, Nam cảm thấy không đành lòng. Không suy nghĩ nhiều, cậu quay sang chị và nói:
“Chị ơi, em có vé hạng nhất đây, chị lấy vé của em đi, em đổi vé hạng thường được.”

Lan ngỡ ngàng, từ chối vài lần vì ngại, nhưng Nam mỉm cười:
“Chị cần chỗ ngồi thoải mái hơn em, em còn trẻ, ngồi đâu cũng được.”

Cuối cùng, Lan cảm ơn rối rít và nhận vé. Nam đổi lấy vé hạng thường, lòng cậu nhẹ nhõm dù biết mình sẽ phải ngồi chen chúc. Trên tàu, Nam đứng ở góc, tay cầm cuốn sách, thỉnh thoảng nhìn về phía Lan đang ngồi thoải mái ở khoang hạng nhất. Chị bắt chuyện với Nam qua lối đi, hỏi về cuộc sống của cậu. Nam thật thà kể: gia đình nghèo, mẹ làm nông, cậu cố học để đổi đời.

Lan lặng lẽ quan sát Nam, ánh mắt ánh lên sự cảm kích. Khi tàu đến ga, chị đưa cho Nam một tấm danh thiếp, nói:
“Cậu giữ lấy, nếu cần việc làm hay hỗ trợ gì, cứ liên hệ với chị.”

Nam cười, cảm ơn, nhưng không nghĩ nhiều. Cậu chỉ xem đó là một việc nhỏ, một hành động tự nhiên.

Vài tháng sau, Nam tốt nghiệp đại học, nhưng hành trình xin việc đầy khó khăn. Nhà tuyển dụng từ chối cậu vì thiếu kinh nghiệm. Trong lúc tuyệt vọng, Nam lục lại túi xách và tìm thấy tấm danh thiếp của chị Lan. Cậu gọi điện, ngập ngừng kể về tình cảnh của mình.

Chỉ một tuần sau, Nam nhận được cuộc gọi từ một công ty lớn, mời cậu đến phỏng vấn. Hóa ra, chị Lan là giám đốc điều hành của công ty đó. Trong buổi phỏng vấn, chị Lan mỉm cười:
“Cậu đã cho tôi thấy lòng tốt và sự chân thành ở quầy vé ấy. Công ty cần những người như cậu.”

Nam được nhận vào làm, bắt đầu với một vị trí tốt và mức lương đủ để cậu chăm lo cho mẹ. Từ đó, cậu không ngừng phấn đấu, học hỏi, và dần trở thành một nhân viên xuất sắc. Chị Lan không chỉ là ân nhân, mà còn trở thành người cố vấn, giúp Nam vươn xa trong sự nghiệp.

Nhiều năm sau, khi đã thành công, Nam vẫn giữ tấm danh thiếp cũ kỹ ấy trong ví. Mỗi lần nhìn nó, cậu nhớ lại buổi chiều mưa ở quầy vé năm nào, nơi một hành động nhỏ đã thay đổi cuộc đời cậu mãi mãi. Nam tự nhủ: “Lòng tốt, dù nhỏ bé, luôn có cách tìm đường quay về.”

Related Posts

Gi:á vàng hôm nay sáng 14/7: TĂNG C;Ự;C MẠNH, cao nhất trong lịch sử 2 tháng qua

Giá vàng hôm nay ngày 14/7/2025 tính đến 7h00 sáng: Giá vàng trong nước neo đỉnh, giá vàng thế giới tăng mạnh. Nội dung chínhẨn / Hiện…

Từ nay, người dân cứ vào viện đi khám là được miễn phí hoàn toàn

Chính sách miễn phí viện phí toàn dân giai đoạn từ 2030-2035, bắt đầu từ các cơ sở y tế cơ bản được xem là bước đột…

TIN VUI: Toàn bộ cán bộ xã sẽ được nhận được khoản lớn để “lên đời”, giờ khỏi lo “cơm áo gạo tiền” rồi

Ngày 13/7, ông Nguyễn Thanh Hồng – Giám đốc Sở Khoa học và Công nghệ thành phố Đà Nẵng cho biết, vừa ký tờ trình gửi UBND…

Cha bỏ rơi ngày còn nhỏ, nam sinh đỗ ĐH Bách khoa chỉ ước có 1 thùng mì tôm/tháng để có thể đi học

 Cha bỏ rơi ngày còn nhỏ, mẹ tảo tần nuôi Nghĩa lớn khôn trong sự vất vả thiếu thốn. Nay đỗ đại học, Nghĩa chỉ dám mơ…

Đám cưới của tôi diễn ra như bình thường, nhưng chị dâu thì không thấy bóng dáng

Tháng trước, đám cưới của tôi diễn ra thật long trọng, khách mời tấp nập, họ hàng, bạn bè lên đến hàng trăm người. Nhưng có một…

Tôi hỏi mẹ, sao chị dâu không đến? Mẹ bảo tôi cứ gọi điện hỏi trực tiếp chị

Tháng trước, đám cưới của tôi diễn ra thật long trọng, khách mời tấp nập, họ hàng, bạn bè lên đến hàng trăm người. Nhưng có một…