Cả 3 anh em nhà chị Oanh kế thừa quán cơm tấm của cha mẹ quá cố, mỗi ngày bán chỉ 1 tiếng giữa trưa ở TP.HCM.
Quán cơm tấm của gia đình chị Nguyễn Thị Phương Oanh (38 tuổi) đã trở thành địa chỉ quen thuộc của nhiều người dân Q.8 nói riêng cũng như thực khách TP.HCM suốt bao năm nay.
“Hông độc lạ, hông tính tiền!”
Biết 11 giờ 30 phút quán mở bán và chỉ bán khoảng 1 tiếng, tôi tranh thủ có mặt ở đây đúng giờ. Bởi, nếu tới trễ quá, nhiều thực khách có thể phải mang bụng đói ra về.
Dĩa cơm sườn ở quán chị Oanh.
CAO AN BIÊN
Quán ăn của gia đình chị Oanh nằm ở một góc nhỏ trên đường Phạm Thế Hiển (P.1, Q.8). Quán chia làm 2 khu, bên ngoài thoáng mát và bên trong có phòng máy lạnh, cũng là căn nhà của gia đình chị chủ. Tới đây, tôi ngỡ ngàng khi khách ngồi kín hết mấy cái bàn cũng như liên tục ra vào để mua mang đi.
Đa phần, khách tới đây ăn là dân văn phòng, người lao động. Với 45.000 – 70.000 đồng, khách có dĩa cơm chắc bụng với miếng sườn rất to. Quán cũng có phần 35.000 đồng với món bì, chả.
Ông Trần Hải Thành (58 tuổi, ngụ Q.8) cho biết mình là khách quen của quán này hơn 15 năm nay, từ hồi bà Thẳng (mẹ ruột của chị chủ) còn bán. Nói về quán ăn, ông nhận xét “hông độc lạ là hông tính tiền”. Sườn được ướp đậm đà, nước chấm chua ngọt kẹo kẹo là điều khiến dù ăn ở đâu, ông cũng không thể bỏ quán cơm tấm này.
Quán nằm ở số 47 đường Phạm Thế Hiển (Q.8, TP.HCM). Anh Thiện (trái) và chị Oanh nướng sườn, tiếp liên tục để cô em út làm cơm cho khách.