Tôi là nữ, ở giữa, có chị cả và em trai, 35 tuổi, bố mẹ làm nông nên khá vất vả.

Giờ chúng tôi đã trưởng thành, đi làm, có công việc ổn định nên cũng đỡ. Chị và em tôi đều có gia đình hạnh phúc, chỉ tôi hôn nhân không hạnh phúc, đã ly hôn và đang ở cùng bố mẹ với gia đình em trai trên đất của ông bà. Cuộc sống hiện tại tuy có lúc hơi phức tạp nhưng vẫn ổn. Tôi có con trai duy nhất, con ở cùng tôi và giờ học cấp một.

Con lớn dần, tôi cũng có ý định tách ra ở riêng, muốn xin bố mẹ một phần đất nhỏ để xây nhà vì nhà tôi vẫn còn đất rộng bên cạnh nhà đang ở bây giờ, đang làm vườn. Bố mẹ có vẻ không muốn cho tôi mà dành hết cho con trai. Nếu tôi may mắn có gia đình hạnh phúc thì không nói. Hơn nữa nói về quá khứ, lúc gia đình còn nghèo khó, tôi đã đi xuất khẩu lao động, sau khi trở về dành gần như toàn bộ số tiền kiếm được từ việc đi xuất khẩu lao động đó cho bố mẹ sửa lại nhà cũ đã xuống cấp, để có nhà đẹp như bây giờ. Sau đó em trai tôi cũng đi nhưng lúc em về nhà cửa đã xây sửa xong, em chưa dùng đến số tiền đó.

Giờ biết tôi có ý muốn xin đất bố mẹ, em bảo chị ra riêng xây nhà, em hỗ trợ một ít tiền, bố mẹ tôi có vẻ thuận ý đó hơn. Vì tôi đã mua được một mảnh đất nhỏ xíu lúc còn rẻ, chưa đến 50m2, tính nếu bố mẹ cho đất thì bán chỗ này đi để lấy tiền xây nhà riêng. Biết là của bố mẹ, cho hay không là quyền bố mẹ, là con không được đòi hỏi, nhưng tôi vẫn suy nghĩ rất nhiều.

Cả thanh xuân tôi đã đóng góp cho gia đình, giờ hoàn cảnh không may mắn lại không cảm nhận được sự yêu thương, bao bọc của gia đình. Có phải tôi tham lam, hay suy nghĩ quá không? Hay tư tưởng cho con trai hết là chuyện bình thường, con gái không có gì? Rất mong nhận được ý kiến khách quan của mọi người để tôi có góc nhìn thấu đáo hơn. Tôi xin chân thành cảm ơn.