×

Vợ tôi xin về ngoại 2 tháng, khi trở lại nhà thông báo với tôi đã có bầu

Vợ tôi xin về ngoại đúng vào độ tháng Ba, khi mùa xoài trổ bông ngào ngạt cả một góc trời.

Cô ấy bảo má ốm nhẹ, nhà lại vào vụ, cần người phụ một tay. Tôi không nghi ngờ gì – vợ tôi là người con hiếu thảo, lại sống mực thước từ ngày cưới đến giờ. Tôi tiễn cô ấy ra bến xe, dặn đi dặn lại nhớ ăn uống điều độ, rồi quay về căn nhà vắng tiếng cười.

Hai tháng, tôi đếm từng ngày. Ban đầu còn nhắn tin gọi điện, dần dần, cô ấy viện cớ bận việc, điện thoại sóng yếu, mà thưa thớt liên lạc hơn. Tôi chạnh lòng, nhưng nghĩ có lẽ nơi quê mùa cằn cỗi không tiện, nên cũng ráng nén lòng.

Ngày cô ấy trở về, trời đổ một cơn mưa bất chợt. Cô đứng trước cửa, tay kéo vali, mặt tươi rói mà mắt hoe hoe – chẳng biết vì mưa hay vì điều gì khác. Tôi chạy ra đón, cảm giác vui mừng trào lên như thuở mới cưới.

Chúng tôi ăn bữa cơm chiều đơn sơ, canh rau ngót nấu tôm, món cô thích. Vừa ăn, cô vừa nhẹ nhàng đặt đũa xuống, nhìn tôi, mím môi một thoáng rồi thở dài.

“Anh… em có chuyện này phải nói.”

Tôi dừng đũa, lòng bỗng chùng xuống.

“Em có bầu rồi.”

Tôi chết sững. Đôi đũa rơi khỏi tay, kêu một tiếng khô khốc như cú va chạm giữa hai thế giới. Tôi nhìn cô, không nói thành lời.

“Em nói gì?”

Cô gật đầu, cười buồn. “Em có bầu. Em chắc chắn là con của anh.”

Tôi bật dậy, tim đập như trống trận. “Nhưng… chúng ta đâu có gần nhau suốt hai tháng qua. Trước đó…”

“Trước đó,” – cô ngắt lời tôi, “Em tưởng mình bị trễ kinh vì stress. Sau đợt anh đi công tác miền Trung mười ngày, về thì em lại chuẩn bị về quê. Em bị đau bụng nhẹ, nghĩ chắc do ăn uống, không để tâm. Mãi đến khi ở quê, em mới nghi ngờ, rồi âm thầm đi khám.”

Cô ngừng lại, ánh mắt chờ đợi.

Tôi ngồi phịch xuống ghế, nhớ lại đêm trước chuyến công tác. Cô ngả vào lòng tôi, dịu dàng và thiết tha lạ thường. Đêm ấy tưởng như không có gì đặc biệt, vậy mà hóa ra lại là khởi đầu của một sinh linh.

Tôi bật cười, vừa bối rối, vừa nhẹ nhõm đến mức gần như bật khóc.

Related Posts

Thuyền trưởng hét lên, yêu cầu mọi người mặc áo phao, nhưng giọng ông lạc đi trong tiếng giông

Cuối tuần rồi, gia đình anh Tuấn ở Bắc Ninh náo nức chuẩn bị cho chuyến đi Cô Tô cùng công ty. Bốn người – anh Tuấn,…

Tiếng động cơ tàu cứu hộ vang lên giữa màn đêm, “ở đây! Cháu ở đây!” – Nam dùng chút sức lực cuối cùng để hét lên.

Mùa hè năm nay Hà Nội ngập trong cái nắng oi ả. Gia đình Nam – một cậu bé 11 tuổi vừa hoàn thành xuất sắc năm…

Sáng hôm ấy, bầu trời Hạ Long xám xịt, nhưng cả đoàn vẫn lạc quan: “Mưa chút thôi, rồi sẽ tạnh”

Gia đình tám người của Nam – bố mẹ, anh chị em, và cô bạn gái Linh – đã háo hức chuẩn bị cho chuyến đi Hạ…

Bão số 3 mạnh lên cấp 11, hướng thẳng vào 2 khu vực này, khẩn trương chống bão không chủ quan

Bão số 3 mạnh lên cấp 11, với sức gió đạt từ 103-117 km/giờ, đang di chuyển theo hướng Tây Tây Bắc và cách Quảng Ninh-Hải Phòng…

Người nh:ái kể lại 4 giờ lục tìm khoang hành khách trong vụ lật tàu trên vịnh Hạ Long

Ông Giông đã cùng các thợ lặn khác kiểm tra khoang hành khách, nhà bếp và nhà vệ sinh trên tàu trong nhiều giờ, nhằm tìm kiếm…

Vụ l:ật tàu ở vịnh Hạ Long: Tiếng gọi si/nh t/ử trong giây phút tàu đắm và kho:ảnh kh;ắc ngh/ẹt t/hở chàng trai giải cứu 4 người

“Còn thở là còn cố cứu người” – lời nói của anh Đinh Đức Hiệp (35 tuổi, Quảng Ninh) khi lên bờ đã khiến nhiều người không…