Trong một lớp học buổi tối dành cho công nhân tại khu công nghiệp nghèo, không khí căng thẳng nhưng cũng đầy hy vọng. Những người học viên nơi đây, dù đã trải qua những khó khăn, vất vả trong công việc, nhưng vẫn luôn khát khao thay đổi cuộc sống của mình. Dũng là người lớn tuổi nhất trong lớp, một người đàn ông với mái tóc bạc phơ và làn da rám nắng, dấu vết của những năm tháng làm việc vất vả dưới nắng. Anh từng có quá khứ đen tối, khi bị kết án và đưa vào trại cải tạo vì một sai lầm mà anh không hề tự hào. Nhưng sau khi ra tù, Dũng quyết tâm làm lại cuộc đời. Anh tham gia lớp học này không chỉ để biết chữ, mà còn để khẳng định rằng mình có thể thay đổi, có thể làm được những điều tốt đẹp.
Một buổi tối, khi lớp học đang vào phần bài tập, một sự việc bất ngờ xảy ra. Chiếc điện thoại đắt tiền của một học viên, Lan, bỗng nhiên biến mất. Cô gái này là một trong những người học viên chăm chỉ nhất, nhưng cũng là người có tài sản lớn nhất trong lớp, chiếc điện thoại trị giá cả chục triệu đồng. Ngay lập tức, không khí trong lớp trở nên căng thẳng. Lan khóc nức nở, vội vàng kiểm tra xung quanh mình nhưng không tìm thấy chiếc điện thoại đâu. Mọi ánh mắt trong lớp bắt đầu chuyển hướng về Dũng. Dù không ai nói ra, nhưng sự nghi ngờ trong đôi mắt họ là rõ ràng. Dũng là người duy nhất có quá khứ không trong sạch, một người từng bước qua những sai lầm lớn trong đời.
Dũng ngồi im, không nói gì. Anh cảm nhận được những ánh mắt lạnh nhạt, những lời thì thầm sau lưng, những suy nghĩ không hề được che giấu. Dù anh không làm gì sai, nhưng cảm giác cô độc và bị chỉ trích vẫn khiến anh thấy mình như một kẻ tội đồ. Sự tổn thương ấy như một vết thương chưa lành, và trong phút chốc, Dũng quyết định bỏ học. Anh đứng dậy, không nói lời từ biệt, chỉ lặng lẽ bước ra khỏi lớp.
Những ngày sau, không ai dám nói chuyện với Dũng, họ chỉ nghe những lời đồn đại về quá khứ của anh, những lời mà họ không bao giờ hỏi anh để biết sự thật. Cả lớp như một cộng đồng bị chia rẽ bởi sự hoài nghi. Lan vẫn không ngừng tìm kiếm chiếc điện thoại, nhưng nó đâu có trở lại.
Một tuần sau, sự thật bất ngờ được phơi bày. Không phải Dũng, mà chính một học viên khác, Tân, người ít ai để ý và luôn tỏ ra chăm chỉ, mới chính là kẻ đã đánh cắp chiếc điện thoại. Nhưng điều bất ngờ hơn cả là lý do mà Tân làm vậy. Cậu ta không phải vì tiền hay tham lam, mà là vì một lý do mà không ai ngờ tới.
Tân, một người trẻ tuổi đầy hoài bão, chính là con trai của một ông chủ lớn trong ngành công nghiệp. Nhưng cuộc sống của anh ta không hề dễ dàng. Mặc dù có một gia đình giàu có, nhưng Tân không được yêu thương hay quan tâm. Cha mẹ của cậu luôn đặt kỳ vọng quá lớn vào anh, yêu cầu cậu phải hoàn hảo trong mọi thứ. Tân cảm thấy cô đơn và mệt mỏi. Vậy nên, chiếc điện thoại của Lan, với giá trị vật chất lớn, trở thành một món đồ mà cậu ta tin rằng sẽ làm cho bản thân cảm thấy có giá trị trong mắt mọi người.
Khi chiếc điện thoại bị phát hiện mất, Tân mới nhận ra sự sai lầm của mình. Anh ta hối hận và tìm cách trả lại nhưng không dám đối diện với lớp học, vì sợ sẽ bị chê cười. Mọi thứ dần trở nên phức tạp, và chính Tân là người đến tìm Dũng. Anh ta đến nhà Dũng, trong một đêm khuya vắng, mang theo chiếc điện thoại trả lại và một lời xin lỗi chân thành.
Khi Dũng mở cửa, Tân không nói gì, chỉ lặng lẽ đưa chiếc điện thoại cho anh. Dũng nhìn vào mắt cậu ta, không nói gì trong vài giây. Sau đó, anh chỉ nhẹ nhàng nói: “Cuộc đời có bao giờ dễ dàng đâu, đúng không?” Câu nói giản dị ấy làm Tân nghẹn ngào, cảm thấy như gánh nặng cả cuộc đời đã dồn lên vai mình.
Một tuần sau, cả lớp học đều biết sự thật, nhưng lúc này, không còn ai có thể quay lại nhìn Dũng bằng ánh mắt lạnh lùng nữa. Họ nhận ra rằng không ai có thể đơn giản đánh giá người khác qua quá khứ của họ. Đôi khi, những hành động sai lầm lại xuất phát từ những nỗi đau mà người ta không thể giải thích được.
Dũng không quay lại lớp học, nhưng sự thay đổi trong cách nhìn nhận của mọi người về anh là một chiến thắng lớn nhất mà anh có thể đạt được. Và Tân, sau lần đó, quyết định sẽ tìm cách đối mặt với cha mẹ, không còn trốn chạy nữa. Câu chuyện này trở thành một bài học về sự tha thứ, về việc nhìn nhận con người theo những gì họ thực sự là, chứ không phải qua những sai lầm mà họ đã mắc phải trong quá khứ.