×
×

Đôi giày ấy vốn đã sờn cũ, nhưng lần này, một vết rách mới toác trên mũi giày, lấm lem bùn đỏ, khiến Hùng khựng lại

Hùng bước vào căn hộ nhỏ, ánh đèn vàng nhạt từ phòng khách hắt ra, tạo cảm giác ấm áp quen thuộc. Nhưng hôm nay, có gì đó không ổn. Anh đặt chiếc cặp da xuống sofa, ánh mắt vô tình lướt qua đôi giày thể thao rách của Lan, nằm cạnh đôi giày tây bóng loáng của mình. Đôi giày ấy vốn đã sờn cũ, nhưng lần này, một vết rách mới toác trên mũi giày, lấm lem bùn đỏ, khiến Hùng khựng lại. “Lan đi đâu mà giày rách thế này?” anh lẩm bẩm, linh cảm kỳ lạ trỗi dậy.

Lan không phải kiểu người bất cẩn. Cô là một nhân viên văn phòng, yêu thích sự gọn gàng, và đôi giày này chỉ được dùng khi cô chạy bộ buổi sáng quanh công viên gần nhà. Bùn đỏ? Công viên chỉ có lối đi lát đá và cỏ xanh, làm sao có bùn đỏ? Hùng nhíu mày, bước vào bếp. Không có mùi thức ăn, không có dấu hiệu Lan đã về nhà nấu nướng như thường lệ. Trên bàn chỉ có một cốc cà phê nguội ngắt, chưa uống hết.

“Anh về rồi à?” Giọng Lan vang lên từ phòng ngủ, nhẹ nhàng nhưng hơi gấp gáp. Hùng quay lại, thấy vợ mình đứng ở cửa, tóc buộc cao, mặc bộ đồ thể thao. Cô mỉm cười, nhưng ánh mắt có chút lảng tránh. “Em vừa chạy bộ về, mệt quá nên nghỉ một chút.”

Hùng gật đầu, nhưng đầu óc anh vẫn xoay quanh đôi giày. “Giày em rách rồi kìa. Có bị ngã đâu không?” anh hỏi, cố giữ giọng bình thản.

Lan thoáng giật mình, rồi cười khẽ. “À, chắc em vấp đá ở công viên. Không sao đâu, giày cũ rồi mà.” Cô nhanh chóng chuyển chủ đề, hỏi về công việc của Hùng, nhưng anh không tập trung. Có gì đó sai sai.

Đêm đó, khi Lan đã ngủ, Hùng lặng lẽ ra phòng khách. Anh cầm đôi giày lên, quan sát kỹ. Vết bùn đỏ khô cứng, dính chặt vào vải. Anh lấy một ít bùn, cho vào túi zip nhỏ, rồi lên mạng tra cứu. Bùn đỏ không phổ biến ở thành phố này, nhưng anh nhớ ra một nơi: công trường xây dựng ở ngoại ô, cách nhà hơn 20km, nơi đất đỏ bazan đặc trưng.

Sáng hôm sau, Hùng nói với Lan rằng anh phải đi công tác sớm. Nhưng thay vì đến công ty, anh lái xe thẳng đến công trường. Nơi này đang xây một khu chung cư mới, bụi mù và đất đỏ khắp lối đi. Hùng bước xuống xe, giả vờ hỏi thăm công nhân về tiến độ dự án. Trong lúc trò chuyện, anh lén quan sát xung quanh. Một chiếc xe tải nhỏ đậu gần đó thu hút sự chú ý của anh – lốp xe dính đầy bùn đỏ, và trên thùng xe, có một đôi giày thể thao cũ, giống hệt đôi của Lan.

Tim Hùng đập mạnh. Anh chụp lén vài bức ảnh, rồi trở về nhà, đầu óc rối bời. Lan liên quan gì đến nơi này? Cô ấy chỉ là một nhân viên văn phòng bình thường, không lý do gì để đến một công trường xa xôi. Hùng quyết định kiểm tra điện thoại của Lan khi cô đi tắm. Anh lướt nhanh qua tin nhắn, và một số lạ hiện lên với dòng chữ: “6h tối, công trường cũ. Đừng để ai biết.”

Hùng cảm thấy máu dồn lên đầu. Anh cài một ứng dụng định vị vào điện thoại Lan, rồi chờ đợi. Đúng 5h30 chiều, Lan nói cô phải đi gặp một người bạn. Hùng gật đầu, nhưng ngay khi cô rời nhà, anh mở ứng dụng. Điểm định vị di chuyển thẳng đến công trường.

Hùng lái xe theo sau, giữ khoảng cách. Khi đến nơi, anh thấy Lan bước xuống từ một chiếc taxi, tay cầm một chiếc túi nhỏ. Cô nhìn quanh, rồi đi vào khu vực hoang vắng phía sau công trường. Hùng lặng lẽ đi theo, tim đập thình thịch. Dưới ánh đèn đường mờ nhạt, anh thấy Lan gặp một người đàn ông lạ mặt. Họ trao đổi gì đó, rồi Lan đưa chiếc túi cho hắn. Người đàn ông mở túi, kiểm tra, rồi gật đầu.

Hùng định bước ra, nhưng một âm thanh rít lên khiến anh khựng lại. Một chiếc xe tải lao tới, phanh gấp trước mặt Lan và người đàn ông. Từ xe, ba người khác nhảy xuống, tay lăm lăm gậy sắt. Hùng nhận ra tình hình nguy hiểm, nhưng trước khi anh kịp làm gì, Lan bất ngờ rút từ áo khoác một khẩu súng ngắn, chĩa thẳng vào nhóm người mới đến. “Không ai được động đậy!” cô hét lên, giọng lạnh lùng.

Hùng sững sờ. Lan, người vợ dịu dàng của anh, đang cầm súng, điều khiển tình thế như một đặc vụ chuyên nghiệp. Người đàn ông lạ mặt đứng sau cô, bình tĩnh rút thẻ ra giơ lên. “Cảnh sát! Các người bị bắt!”

Mọi chuyện diễn ra quá nhanh. Nhóm người trên xe tải bị khống chế, còng tay. Lan quay lại, ánh mắt cô vô tình lướt qua bụi cây nơi Hùng đang nấp. Anh thấy cô khựng lại, nhưng không nói gì. Cô thu súng, trao đổi ngắn với đồng nghiệp, rồi rời đi.

Hùng trở về nhà, đầu óc trống rỗng. Khi Lan về, cô hành động như không có gì xảy ra, vẫn hỏi anh về bữa tối, vẫn mỉm cười dịu dàng. Nhưng Hùng biết, cuộc sống của họ đã thay đổi mãi mãi. Anh không dám hỏi, không dám đối diện sự thật rằng người vợ anh yêu có một thân phận khác – một đặc vụ bí mật, sống hai cuộc đời.

Vài ngày sau, đôi giày thể thao biến mất khỏi căn hộ. Thay vào đó là một đôi giày mới, trắng tinh, không một vết bẩn. Hùng nhìn đôi giày, mỉm cười cay đắng. Anh biết, Lan sẽ không bao giờ kể sự thật. Và có lẽ, anh cũng không muốn biết thêm nữa.

Related Posts

Cậy mình là cháu gái chủ tịch, tiểu thư ngang nhiên lên mặt với đồng nghiệp nhà ngh///èo và cái kết

Cậy mình là cháu gái chủ tịch, tiểu thư ngang nhiên lên mặt với đồng nghiệp nhà ngh///èo và cái kết Ngày đầu tiên đi làm, Bảo…

Cô gái đi ô tô đi làm, bất ngờ bị đồng nghiệp gán cho mác ‘bó/ng hồ/ng của đ/ại g/ia’, cô đáp trả một câu khiến cả công ty cho/áng vá/ng

Cô gái đi ô tô đi làm, bất ngờ bị đồng nghiệp gán cho mác ‘bó/ng hồ/ng của đ/ại g/ia’, cô đáp trả một câu khiến cả…

Từng sống dưới gầm cầu Sài Gòn nay đã đến giảng đường: Câu chuyện khiến ai cũng r;ơ;i nư-ớ-c m-ắ-t của nữ sinh đại học

15 năm qua, khoảnh khắc ám ảnh nhất của Huệ An là ngồi nhìn mẹ lăn lộn với những cơn đau trên chiếc chiếu rách dưới gầm…

Ho-à-n c/ả/n/h đ-á-ng th-ư-ơ-ng của cô học trò nhỏ rửa xe thuê kiếm tiền thi tốt nghiệp THPT dù người ta kêu ng;h;ỉ h;ọ;c: Em chỉ có 600.000 đồng lên Hà Nội thôi …

Để có được 600.000 đồng lên Hà Nội dự thi THPT quốc gia, Nhung phải dành dụm trong nhiều tháng từ công việc rửa xe. Một mình…

Chăm mẹ t;;â;:m t-h-ầ;n, rửa xe kiếm tiền – nữ sinh vẫn n/é/n n;ướ;c m-ắ-t đến điểm thi với 600.000 đồng trong túi…

Để có được 600.000 đồng lên Hà Nội dự thi THPT quốc gia, Nhung phải dành dụm trong nhiều tháng từ công việc rửa xe. Một mình…

Cô học trò nhỏ chăm mẹ b/ệ/n/h, rửa xe nuôi em, đến Hà Nội chỉ với 600k: Chuyện đằng sau một lời h-ứ-a không b;;ỏ thi!

Để có được 600.000 đồng lên Hà Nội dự thi THPT quốc gia, Nhung phải dành dụm trong nhiều tháng từ công việc rửa xe. Một mình…