×
×

Con dâu lé-n lú;/t g-ạ bố chồng ký sang tên nhà “cho tiện hộ khẩu”, không ngại trao cho ông cả 1 thứ, không ngờ chưa đầy một tháng sau…

Ông Năm – 72 tuổi, góa vợ, sống cùng vợ chồng con trai và hai đứa cháu nhỏ trong căn nhà cấp bốn cũ nhưng có vị trí mặt tiền đẹp giữa phố thị.
Cả đời làm thợ hồ, tích góp từng đồng mới cất được mảnh nhà.

Tuy già nhưng ông còn minh mẫn, hay cười.
Cho đến dạo gần đây, con dâu – Thủy – đột nhiên thay đổi thái độ:
Không còn chảnh chọe, khó chịu như trước.
Ngược lại, ngày nào cũng mua món ông thích, rót nước, bóp vai, còn gọi ông là “ba ơi” ngọt như mía.


Một hôm, cô ta thủ thỉ:

“Ba ơi, nhà mình chưa sang tên, mai mốt con đưa hai đứa nhỏ nhập hộ khẩu vào học không được…
Mình làm giấy tạm sang tên qua cho con để tiện thủ tục nghen ba, mai mốt ba nói sao, con nghe vậy.”

Ông Năm ngần ngừ.
Nhưng Thủy kéo ông vô phòng, lấy ra xấp hồ sơ đã điền sẵn, còn… ôm ông thật chặt.
Thứ mà bà dâu không ngại “trao” cho bố chồng hôm đó, không chỉ là sự đụng chạm thân mật, mà là cả… niềm tin cuối cùng ông còn sót lại.


Ba ngày sau, giấy sang tên hoàn tất.
Một tuần sau, ông Năm bắt đầu thấy trong nhà lạnh lẽo.
Không ai nói chuyện. Cửa phòng bị khóa. Bữa cơm không có phần.
Tới khi ông ra ngoài về… không vào được nhà nữa.


Chưa đầy một tháng sau – cao trào bùng nổ:

Cả xóm tụ tập khi thấy ông Năm ngồi thẫn thờ trước cửa, tay ôm chiếc túi nylon đựng vài bộ đồ và giấy tờ cá nhân.
Trên cánh cổng sắt vừa thay khóa mới là dòng chữ nguệch ngoạc:

“Vui lòng không làm phiền. Nhà có chủ mới.”

Một người hàng xóm thầm thì:

“Nghe nói tụi nó chuẩn bị bán nhà rồi dọn về chung cư cao cấp…
Còn ông cụ thì… chắc lên chùa ở.”


Cú twist chốt đau đớn đến nghẹt thở:

Một tuần sau, người ta thấy ông Năm đứng trước Phòng Công chứng, hỏi xin lại bản sao giấy tờ đất.
Người cán bộ trẻ ái ngại:

“Bác ơi… cái này đã chuyển nhượng hoàn toàn rồi.
Không có điều khoản giữ lại quyền cư trú.
Bác đã… mất trắng rồi.”

Ông gật đầu. Không nói thêm gì.
Chỉ rút trong túi ra tấm ảnh vợ mình, ngắm thật lâu…
Rồi lặng lẽ quay lưng bước đi – dáng lưng còng lặng như chiều tàn.


Hậu truyện (gợi mở):
Vài tháng sau, ngôi nhà được rao bán gấp.
Người môi giới kể lại:

“Chị chủ nhà với chồng ly dị rồi. Nghe đâu bị tố bán nhà ‘có người sống bất hợp pháp từng cư trú’.
Chồng cũ chị ta giờ đang… tìm cha, mà chẳng biết ổng còn sống không.”


Dân trong xóm vẫn truyền tai nhau một câu thấm tận ruột gan:

“Nhà có thể sang tên,
nhưng phúc đức… thì không ai ký nhượng được.”

Related Posts

Tôi thương anh đến phát khóc mỗi lần thấy lưng áo anh ướt sũng mồ hôi, mà anh vẫn cố cười bảo: “Cố thêm vài năm con lớn lên rồi, mình sẽ khá”

Cơ cực Tôi lấy chồng năm 23 tuổi, sau một mối tình kéo dài từ hồi còn học nghề. Cả hai đứa đều không có gì trong…

5.000 sản phẩm kem chống nắng gi-ả toàn là chất qu-ái qu-ỷ này

Cơ sở sản xuất mỹ phẩm giả, trong đó có gần gần 5.000 sản phẩm kem chống nắng giả được đặt giữa khu dân cư tại phường Thanh Miếu….

Chế biến kem chống nắng bằng quy trình d-ã ma-n thế này

Cơ sở sản xuất mỹ phẩm giả, trong đó có gần gần 5.000 sản phẩm kem chống nắng giả được đặt giữa khu dân cư tại phường Thanh Miếu….

Kỹ sư cơ khí chia sẻ lý do mua xe máy VinFast Feliz Neo chỉ sau một lần chạy thử, hóa ra đã biết 1 SỰ THẬT

Với anh Trần Minh Tú, quyết định lên đời VinFast Feliz Neo xuất phát chỉ sau 1 lần lái thử tại sự kiện do VinFast tổ chức….

Cận cảnh khu chế biến kem chống nắng giả quốc dân

Cơ sở sản xuất mỹ phẩm giả, trong đó có gần gần 5.000 sản phẩm kem chống nắng giả được đặt giữa khu dân cư tại phường Thanh Miếu….

Chàng trai Thanh Hoá 3 năm “đưa” hơn 500 li’ệ’t s-ĩ ở Thành cổ Quảng Trị về gặp lại người thân

Suốt 3 năm qua, anh Lê Thế Thắng, quê ở Thanh Hóa, đã phục chế miễn phí khoảng 500 bức ảnh chân dung liệt sỹ cho nhiều…