×

Anh bảo vệ ngh/èo m/ất việc vì b/ênh v/ực cô bé ă/n x/in, hôm sau siêu xe đến tìm khiến cả phố sữ/ng s/ờ

Trời Sài Gòn chiều tà, nắng vàng nhạt dần buông xuống con phố nhỏ đông đúc. Tiếng còi xe, tiếng rao hàng, và tiếng người qua lại hòa lẫn thành một bản nhạc quen thuộc của đô thị. Gần góc đường, dưới tán cây xà cừ già, anh Hùng – một bảo vệ của tiệm vàng Kim Phát – đang đứng gác. Bộ đồng phục màu xanh bạc màu ôm lấy thân hình gầy gò, đôi giày đã sờn chỉ lộ rõ cuộc sống khó khăn của anh. Với đồng lương ít ỏi, Hùng chỉ đủ trang trải tiền trọ và gửi chút ít về quê cho mẹ già. Nhưng anh vẫn luôn giữ nụ cười hiền lành, ánh mắt sáng trong như chưa từng bị cuộc đời làm vẩn đục.

Hôm ấy, như mọi ngày, Hùng đứng trước cửa tiệm, tay cầm chiếc gậy nhỏ, mắt quan sát dòng người qua lại. Bỗng từ xa, một cô bé gầy nhom, tóc rối bù, mặc bộ đồ rách rưới tiến đến. Đôi chân trần đen nhẻm của cô bé bước từng bước chậm rãi, tay cầm chiếc nón lá cũ kỹ đưa ra xin tiền. Giọng cô bé lí nhí:

“Chú ơi, cho con xin ít tiền mua cơm…”

Hùng nhìn cô bé, lòng chợt nhói lên. Anh lục túi, móc ra tờ 20 nghìn – số tiền cuối cùng anh định để ăn tối – rồi dúi vào tay cô bé.

“Cầm lấy đi, mua gì ăn cho no. Đừng để đói nhé!”

Cô bé ngước đôi mắt tròn xoe, lấp lánh cảm kích, lí nhí cảm ơn rồi quay đi. Nhưng chưa kịp bước xa, một gã đàn ông to béo, mặc vest bóng loáng, bước ra từ tiệm vàng. Gã là ông Tâm, quản lý tiệm, nổi tiếng keo kiệt và cay nghiệt. Thấy cảnh Hùng cho tiền cô bé, gã quát lớn:

“Hùng! Ai cho mày tự ý cho tiền mấy đứa ăn mày trước cửa tiệm? Mày muốn khách nghĩ chỗ này là cái ổ ăn xin à?”

Hùng cúi đầu, nhỏ giọng giải thích:

“Dạ, tại con bé đói quá, con chỉ muốn giúp…”

Nhưng ông Tâm không nghe. Gã chỉ tay vào mặt Hùng, giọng đanh thép:

“Giúp? Mày tưởng mày là thánh sống à? Tao trả lương cho mày để mày gác cửa, không phải để mày làm từ thiện bằng tiền của mày trước mặt khách tao! Thôi, nghỉ việc đi. Tao không cần loại nhân viên như mày!”

Hùng sững sờ. Anh muốn nói gì đó, nhưng lời nghẹn lại trong cổ. Đám đông gần đó bắt đầu xì xào, vài người thương cảm nhìn anh, vài người chỉ đứng xem như một màn kịch đường phố. Hùng lặng lẽ cởi bộ đồng phục, xếp lại ngay ngắn, rồi bước đi, bóng lưng gầy gò khuất dần trong dòng người.

Đêm đó, Hùng nằm co ro trong căn phòng trọ chật chội, lòng nặng trĩu. Anh không hối hận vì đã giúp cô bé, nhưng nỗi lo cơm áo gạo tiền khiến anh trằn trọc. “Ngày mai biết làm gì đây?” – anh tự hỏi, rồi chìm vào giấc ngủ đầy mệt mỏi.

Sáng hôm sau, con phố nhỏ bỗng rộn ràng khác thường. Tiếng động cơ gầm rú vang lên từ xa, rồi một chiếc siêu xe Lamborghini màu đen bóng loáng lướt đến, dừng ngay trước tiệm vàng Kim Phát. Cả phố đổ xô ra xem, từ bà bán nước mía góc đường đến mấy anh xe ôm đều trố mắt kinh ngạc. Chiếc xe này chắc chắn không thuộc về ai trong khu phố nghèo này.

Cửa xe từ từ mở ra, một người đàn ông trung niên bước xuống. Ông mặc bộ vest xám sang trọng, dáng vẻ điềm tĩnh nhưng toát lên khí chất quyền lực. Theo sau ông là cô bé ăn xin hôm qua, nhưng giờ đây cô bé đã thay đổi hoàn toàn: tóc được chải gọn gàng, mặc váy trắng tinh tươm, đôi mắt sáng rực nhìn quanh. Người đàn ông bước tới, ánh mắt quét qua đám đông, rồi dừng lại khi thấy Hùng – lúc này đang đứng lẫn trong đám người tò mò.

“Cậu là Hùng, đúng không?” – ông hỏi, giọng trầm ấm.

Hùng ngẩn người, gật đầu ngượng nghịu:

“Dạ, là tôi. Nhưng… ông là ai? Sao biết tôi?”

Người đàn ông mỉm cười, chỉ tay về phía cô bé:

“Tôi là cha của con bé này. Tên tôi là Nam. Hôm qua, con bé về kể lại chuyện cậu đã giúp nó, dù cậu chẳng có nhiều. Tôi đã tìm cậu cả đêm qua để cảm ơn.”

Hùng ngỡ ngàng, chưa kịp phản ứng thì ông Nam tiếp tục:

“Con bé là con gái tôi, nhưng nó thích lang thang để thử thách bản thân, tìm hiểu cuộc sống. Tôi không ngờ nó lại gặp được người như cậu. Tôi đã hỏi thăm và biết cậu vừa mất việc vì chuyện này. Vậy nên, tôi muốn mời cậu về làm cho công ty tôi. Lương gấp mười lần chỗ cũ, cậu thấy sao?”

Cả phố im phăng phắc, rồi bùng nổ tiếng xì xào. Hùng đứng như trời trồng, đầu óc quay cuồng. Anh lắp bắp:

“Dạ… tôi… tôi không biết nói gì nữa. Cảm ơn ông nhiều lắm!”

Ông Nam cười lớn, vỗ vai Hùng:

“Không cần cảm ơn. Người tốt như cậu đáng được đền đáp. Lên xe đi, tôi đưa cậu đi xem chỗ làm mới.”

Hùng bước lên chiếc siêu xe trong ánh mắt trầm trồ của mọi người. Ông Tâm, quản lý tiệm vàng, đứng chết lặng ở cửa, mặt tái mét. Gã không ngờ hành động đuổi việc Hùng lại dẫn đến cảnh tượng này. Bà con trong phố thì rôm rả bàn tán:

“Thằng Hùng hiền lành vậy mà gặp quý nhân!”
“Ông Tâm keo kiệt giờ chắc tiếc đứt ruột!”

Chiếc Lamborghini lướt đi, để lại con phố nhỏ với những câu chuyện không bao giờ dứt. Hùng ngồi trong xe, lòng vẫn chưa hết bàng hoàng. Anh nhìn ra cửa sổ, nghĩ về mẹ già ở quê, về những ngày khó khăn đã qua, và mỉm cười. Cuộc đời, hóa ra, vẫn còn những điều kỳ diệu dành cho người tử tế.

Từ hôm đó, câu chuyện về anh bảo vệ nghèo và chiếc siêu xe trở thành đề tài nóng hổi của cả khu phố, như một minh chứng rằng lòng tốt, dù nhỏ bé, cũng có thể thay đổi cả một số phận.

Related Posts

Không còn gì nữa rồi: Giá đất GIẢM MẠNH sau khi áp thuế với những người có 2 BĐS trở lên

Bộ Tài chính đang dự định đánh thuế Thuế Tài sản mang tính trực thu, đánh vào những người có tài sản lớn, sở hữu nhiều. Hương…

Sau khi áp thuế với những người có 2 BĐS trở lên giá đất giảm mạnh

Bộ Tài chính đang dự định đánh thuế Thuế Tài sản mang tính trực thu, đánh vào những người có tài sản lớn, sở hữu nhiều. Hương…

Con gái ngày càng không giống bố, tôi muốn làm xét nghiệm ADN nhưng vợ khẳng định “90% là con anh”

Hùng ngồi trầm ngâm trong căn phòng khách mờ tối, ánh đèn vàng hắt bóng lên gương mặt đầy suy tư của anh. Trước mặt là Ly,…

Bất ngờ thông tin ông chủ Điền Quân phá sản

“Ông trùm truyền thông Điền Quân” cho biết 2 lần phá sản và xin đi làm bảo vệ. Ông trùm truyền thông Điền Quân phá sản Ông…

Thông tin ông chủ Điền Quân phá sản

“Ông trùm truyền thông Điền Quân” cho biết 2 lần phá sản và xin đi làm bảo vệ. Ông trùm truyền thông Điền Quân phá sản Ông…

Tin chính thức: Cả nước sẽ còn 28 tỉnh và 6 thành phố trực thuộc Trung ương

Ban Chấp hành Trung ương thống nhất giảm số lượng đơn vị hành chính cấp tỉnh trên cả nước từ 63 xuống còn 34, trong đó có…