Ba năm trước, vợ tôi khăn gói sang Đức theo diện xuất khẩu lao động.
Ngày tiễn cô ở sân bay, tôi nắm tay cô thật lâu, cố nuốt nghẹn để cười: “Đi vài năm rồi về, mình còn phải có con.”
Cô chỉ gật nhẹ, ánh mắt long lanh giữa đám đông chen chúc.
Ba năm, tôi sống như cái bóng. Làm việc, chờ đợi, gom góp từng đồng, gửi sang cho cô khi cần. Tin nhắn thưa dần. Những cuộc gọi chỉ còn vài phút vội vã. Tôi từng nghi ngờ, nhưng lại tự an ủi: cô ấy cực khổ, mệt mỏi, nên lạnh nhạt cũng là điều dễ hiểu.
Sinh nhật cô năm ấy, tôi gom hết tiền tiết kiệm, lặng lẽ bay sang Đức. Tôi muốn dành cho cô một bất ngờ, muốn thấy giây phút cô òa khóc trong vòng tay tôi như thuở đầu yêu nhau.
Tôi lần theo địa chỉ cô từng gửi. Một khu dân cư yên bình, những mái nhà gạch đỏ nghiêng nghiêng, vườn hoa nở tím biếc.
Tôi bấm chuông.
Cửa mở ra. Là cô ấy. Nhưng không hề bất ngờ. Không giật mình. Cô chỉ đứng lặng, ánh mắt vừa ngạc nhiên vừa… sợ hãi.
Phía sau lưng cô, một đứa bé trai chạy ra, chừng hai tuổi, lai Tây rõ rệt. Theo sau là một người đàn ông, cao lớn, ôm lấy vai cô:
— “Ai vậy em?”
Tôi đứng chết trân. Mọi câu hỏi nghẹn lại trong cổ họng. Cô run rẩy:
— “Anh về đi. Em không thể giải thích ở đây.”
Tôi không đi. Tôi lặng lẽ quay bước… rồi lén quay lại vào đêm khuya. Và tại đó, sau bóng tối sau vườn, tôi nghe được một cuộc trò chuyện lạ lùng. Người đàn ông kia không phải chồng cô, mà là người đã… mua giấy kết hôn giả với cô để hợp thức hóa việc ở lại. Đứa bé cũng không phải con cô.
Nhưng điều khiến tôi choáng váng không phải là điều đó. Mà là khi người đàn ông hỏi:
— “Thế chồng thật của cô có biết cô đang làm gì không?”
Cô cười lạnh:
— “Hắn ta tưởng tôi đi lao động khổ cực. Chứ đâu biết tôi đứng tên cho cả đường dây môi giới hôn nhân giả ở đây.”
Tôi lặng đi. Hóa ra người phụ nữ từng ôm tôi thủ thỉ giấc mơ bình dị lại đang sống một cuộc đời lừa dối đến tận gốc rễ.
Cô ấy không chỉ phản bội tôi. Cô đang tiếp tay cho một tổ chức phạm pháp.
Tôi đã phải đấu tranh nội tâm rất nhiều. Giữa tình và lý. Giữa nỗi đau cá nhân và lẽ công bằng. Cuối cùng tôi chọn báo công an và người vợ tôi từng hết mực yêu thương đã phải trả giá đắt cho những gì mình làm.