Tại một khu chợ sầm uất ở trung tâm TP.HCM, ông Hùng, một ông lão 70 tuổi, gầy gò, tóc bạc trắng, đang đẩy chiếc xe đạp cũ kỹ chở đầy rau cải. Ông Hùng đã bán rau ở khu chợ này hơn 20 năm, từ khi vợ ông qua đời. Ông sống một mình trong căn nhà nhỏ ở ngoại ô, con trai duy nhất của ông, Nam, đã lên thành phố làm việc từ lâu. Dù tuổi cao, ông vẫn kiên trì đạp xe hàng chục cây số mỗi ngày để bán rau, kiếm tiền sống qua ngày và không muốn làm phiền con trai.
Sáng hôm ấy, ông Hùng dừng xe bên lề đường để nghỉ ngơi một chút. Đúng lúc đó, một chiếc siêu xe màu đỏ rực rỡ, bóng loáng, đỗ ngay sát bên. Người tài xế, một thanh niên khoảng 30 tuổi tên là Tài, bước xuống với vẻ mặt cau có. Tài là tài xế riêng của một nữ doanh nhân trẻ, nổi tiếng trong giới thời trang. Chiếc xe là niềm tự hào của cô chủ, một chiếc Ferrari trị giá hàng chục tỷ đồng.
Trong lúc ông Hùng loay hoay dựng xe đạp, không may một thanh sắt trên xe quẹt vào cửa xe của Tài, để lại một vết xước nhỏ nhưng rõ ràng. Tài lập tức quát tháo: “Ông già kia, làm cái gì thế hả? Ông có biết chiếc xe này bao nhiêu tiền không? Một vết xước thôi cũng đủ để ông bán rau cả đời không đền nổi!” Ông Hùng hoảng hốt, liên tục cúi đầu xin lỗi: “Tôi xin lỗi cậu, tôi không cố ý… Tôi sẽ đền, nhưng tôi không có nhiều tiền…” Tài cười khẩy, giọng mỉa mai: “Đền? Ông lấy gì mà đền? Gọi người nhà đến đây ngay, không thì tôi báo công an!”
Ông Hùng run rẩy, lấy chiếc điện thoại cũ kỹ ra, gọi cho con trai. “Nam ơi, con rảnh không? Bố vừa làm xước xe của một người, họ đòi đền… Con đến giúp bố được không?” Đầu dây bên kia, Nam lo lắng: “Bố ơi, bố không sao chứ? Con đến ngay đây!” Nam lập tức bỏ dở cuộc họp quan trọng, lái xe đến chỗ bố.
Trong lúc chờ đợi, Tài không ngừng mắng mỏ ông Hùng, thu hút sự chú ý của đám đông xung quanh. “Ông nhìn đi, vết xước này sửa ít nhất 100 triệu! Ông bán rau cả năm có được số tiền đó không?” Ông Hùng chỉ biết cúi đầu, lí nhí: “Tôi xin lỗi, tôi sẽ cố gắng đền…” Một vài người bán hàng gần đó lên tiếng bênh ông Hùng: “Ông ấy già rồi, cậu thông cảm đi, có gì từ từ giải quyết.” Nhưng Tài gạt đi, giọng đanh thép: “Thông cảm? Chiếc xe này là của cô chủ tôi, tôi mà không xử lý, cô ấy sẽ đuổi việc tôi!”
Đúng lúc đó, cửa xe mở ra, một người phụ nữ trẻ bước xuống. Đó là Minh Anh, 28 tuổi, chủ nhân của chiếc siêu xe. Minh Anh là một nữ doanh nhân thành đạt, nổi tiếng trong ngành thời trang với thương hiệu váy cưới cao cấp. Cô có vẻ ngoài xinh đẹp, sang trọng, nhưng khác với Tài, ánh mắt cô toát lên sự dịu dàng và điềm tĩnh. Minh Anh nhìn cảnh tượng trước mặt, rồi hỏi: “Chuyện gì đang xảy ra vậy, Tài?”
Tài vội vàng kể lại sự việc, không quên thêm mắm muối: “Cô chủ, ông già này làm xước xe của cô, tôi đang yêu cầu ông ta đền bù đây ạ!” Minh Anh nhìn vết xước trên xe, rồi quay sang ông Hùng. Thấy ông lão gầy gò, quần áo lấm lem, đứng cúi đầu run rẩy, cô khẽ thở dài. Minh Anh nói với Tài, giọng nhẹ nhàng nhưng cương quyết: “Tài, anh đừng làm khó ông cụ nữa. Một vết xước nhỏ thôi, không đáng để anh làm lớn chuyện như vậy.”
Tài sững sờ: “Nhưng cô chủ, chiếc xe này…” Minh Anh cắt lời: “Tôi biết xe này đắt tiền, nhưng tôi cũng biết giá trị của lòng nhân ái. Ông cụ không cố ý, anh mắng ông ấy thế này, anh có thấy thoải mái không?” Tài cúi đầu, không dám nói thêm. Minh Anh bước đến gần ông Hùng, mỉm cười: “Ông ơi, ông đừng lo. Cháu không bắt ông đền đâu. Ông có sao không? Có cần cháu đưa ông đi khám không?”
Ông Hùng ngẩng lên, nước mắt lăn dài trên gò má nhăn nheo. Ông xúc động: “Cảm ơn cô, cô tốt bụng quá… Tôi không sao, chỉ là tôi sợ làm phiền cô…” Minh Anh xua tay: “Không phiền gì đâu ông. Cháu sẽ cho người sửa xe, ông đừng bận tâm.” Cô còn lấy ví ra, đưa cho ông Hùng một ít tiền: “Ông cầm lấy, mua gì đó ăn cho khỏe. Cháu không muốn ông phải lo lắng vì chuyện này.”
Đúng lúc đó, Nam, con trai ông Hùng, xuất hiện. Nam, 40 tuổi, là giám đốc một công ty bất động sản lớn, ăn mặc lịch lãm, dáng vẻ đĩnh đạc. Nhìn thấy bố đứng bên lề đường, anh vội chạy đến: “Bố, bố không sao chứ? Chuyện gì đã xảy ra?” Ông Hùng kể lại sự việc, không quên khen ngợi lòng tốt của Minh Anh. Nam quay sang Minh Anh, cúi đầu cảm ơn: “Cảm ơn cô đã thông cảm cho bố tôi. Tôi là Nam, tôi sẽ chịu trách nhiệm đền bù mọi thiệt hại.”
Minh Anh mỉm cười: “Anh không cần đền đâu. Tôi đã nói với ông cụ rồi, chuyện nhỏ thôi mà.” Nhưng Nam kiên quyết: “Tôi rất cảm kích lòng tốt của cô, nhưng tôi không muốn bố tôi mang tiếng. Tôi sẽ lo chi phí sửa xe, và tôi muốn mời cô một bữa cơm để cảm ơn.” Minh Anh gật đầu, đồng ý.
Cái kết bất ngờ đến khi Nam và Minh Anh gặp nhau trong bữa cơm. Hóa ra, hai người từng là bạn học thời đại học, nhưng đã mất liên lạc nhiều năm. Cuộc gặp gỡ định mệnh này không chỉ giúp ông Hùng thoát khỏi rắc rối, mà còn mở ra một mối quan hệ mới giữa Nam và Minh Anh. Họ bắt đầu hợp tác trong công việc, và dần dần, tình cảm nảy nở. Một năm sau, họ tổ chức đám cưới, và ông Hùng trở thành bố chồng của Minh Anh – người từng giúp ông trong lúc khó khăn. Câu chuyện về chiếc xe bị xước trở thành kỷ niệm đẹp, được cả gia đình nhắc lại với nụ cười hạnh phúc.