×
×

Chúng không ngờ đã đụ/ng nh/ầm người

Buổi tối hôm đó, quán ăn ven đường tấp nập người ra vào. Mùi khói thịt nướng, tiếng bát đũa va nhau, tiếng cười nói rộn ràng tạo nên một không khí nhộn nhịp như thường lệ. Ở góc quán, một cô gái trẻ ngồi một mình. Cô mặc áo sơ mi trắng, gương mặt thanh tú nhưng ánh mắt lại trầm lặng, như đang suy nghĩ điều gì rất xa xăm.

Một nhóm ba người đàn ông bước vào – ăn mặc hầm hố, xăm trổ đầy mình. Dáng đi bệ vệ, giọng nói oang oang như cố tình chứng tỏ “tao là dân máu mặt”. Sau vài ly rượu, mắt chúng bắt đầu đảo quanh, rồi dừng lại ở cô gái đang ngồi một mình.

Một tên huýt sáo:
– “Em ơi, ngồi một mình buồn thế, qua đây ngồi với tụi anh cho vui nha!”

Cô gái không đáp. Một tên khác bước lại gần hơn, cười nhếch mép:
– “Lạnh lùng thế. Hay bị người yêu bỏ rồi? Để anh dỗ cho!”

Chúng cười hô hố, bàn bên bắt đầu xì xào. Chủ quán định ra can, nhưng ánh mắt từ một tên trong nhóm khiến ông lùi lại. Cô gái vẫn im lặng, chỉ nhẹ nhàng đặt đũa xuống bàn.

“Lần cuối,” cô nói, giọng trầm và rõ từng chữ, “đi chỗ khác.”

Tên đứng gần nhất khựng lại – không phải vì lời nói, mà vì ánh mắt cô. Ánh mắt lạnh như thép. Nhưng hắn vẫn cười gằn:
– “Ghê quá ta! Làm gì anh?”

Một giây sau, hắn nằm sóng soài trên nền đất.

Mọi người không kịp hiểu chuyện gì xảy ra. Chỉ thấy bàn tay nhỏ nhắn của cô gái đã khống chế cả cánh tay gã đàn ông và bẻ gập nó như đồ chơi. Tên còn lại định lao tới, nhưng chưa kịp chạm vào cô thì đã bị một cú đá vào bụng bật ngửa, va vào xe máy bên đường.

Một người trong nhóm run rẩy rút điện thoại, định gọi ai đó. Nhưng cô gái chỉ nói:
– “Muốn gọi đàn anh à? Gọi đi. Nhưng nói với họ… đây là người của đội đặc nhiệm D14. Họ biết tôi.”

Người dân xung quanh lặng như tờ. Không ai dám lên tiếng. Một người lí nhí:
– “Trời ơi… cô ấy là cảnh sát à?”

Cô gái không đáp. Cô chỉ lấy ví, đặt tiền lên bàn, rồi quay đi trong ánh mắt kinh hoàng của cả nhóm “giang hồ”.

Vài phút sau, một chiếc xe ô tô đen đỗ xịch trước quán. Một người đàn ông trung niên bước xuống, mặc quân phục. Ông nhìn nhóm ba tên đang run rẩy và nói lớn:
– “Ai đụng vào đội phó của tôi, mai chuẩn bị viết bản kiểm điểm dài vào.”

Chúng không ngờ – người con gái tưởng như yếu đuối kia, lại là đội phó lực lượng đặc nhiệm từng tham gia nhiều chuyên án lớn.

Tối đó, cả quán ăn không ai bàn đến món ăn nữa. Chỉ có một câu được nhắc lại:
“Chúng đụng nhầm người rồi…”

Related Posts

Tôi và chồng ly h:ô:n vì sau 6 năm cưới chúng tôi không có con

Ngày trước, tôi và chồng ly hôn vì sau 6 năm cưới chúng tôi không có con. Tôi và chồng quen nhau sau khi tốt nghiệp đại…

Tôi ly hôn vì không có con, nửa năm sau phát hiện có th:a:i, mẹ chồng cũ thốt ra 8 từ

Ngày trước, tôi và chồng ly hôn vì sau 6 năm cưới chúng tôi không có con. Tôi và chồng quen nhau sau khi tốt nghiệp đại…

Hiệu trưởng, hiệu phó các trường sẽ đi về đâu sau SÁP NHẬP?

Thực hiện mô hình chính quyền địa phương 2 cấp, sáp nhập cấp xã đang đặt ra vấn đề khiến nhiều người thắc mắc, đó là đội…

Vụ sữa MiLo Nestlé đã có thông tin mới

Nestlé MILO đang đối mặt với nghi ngờ liên quan đến việc sử dụng kết quả nghiên cứu của Viện Dinh dưỡng trong truyền thông sản phẩm,…

Rộ đoạn c/ờ nh/íp Tôn Bằng q/u//ỳ gối xin con trai cùng về Trung Quốc, l/ộ thông tin ch/ấ/n đ/ộ/ng sau vụ l/y h/ô/n Hằng Du Mục

Đoạn clip có sự xuất hiện của Tôn Bằng, Dịch Dương và Nhất Dương đang gây sốt trên MXH. Trong đó, chồng cũ Hằng Du Mục tha…

Nestlé MILO chính thức lên tiếng

Nestlé MILO đang đối mặt với nghi ngờ liên quan đến việc sử dụng kết quả nghiên cứu của Viện Dinh dưỡng trong truyền thông sản phẩm,…