×

Thanh mai trúc mã của chồng trở về sau khi đi du học Mỹ. Đêm đầu tiên đã nằng nặc đòi nằm giữa vợ chồng tôi vì sợ m-a

Mưa lất phất rơi ngoài hiên, tiếng tí tách hòa cùng ánh đèn vàng vọt từ căn nhà nhỏ của chúng tôi. Đêm ấy, tôi ngồi bên cửa sổ, nhìn những giọt nước lăn dài trên kính, lòng dậy lên một cảm giác khó tả. Chồng tôi, Hùng, đang lúi húi trong bếp pha trà, miệng ngân nga một điệu nhạc cũ. Mọi thứ tưởng chừng bình yên, cho đến khi tiếng chuông cửa vang lên, cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi.

Tôi mở cửa, và trước mặt là Linh, thanh mai trúc mã của Hùng, vừa trở về sau bảy năm du học ở Mỹ. Cô ấy vẫn đẹp như ngày nào, đôi mắt to tròn, nụ cười rạng rỡ như ánh nắng mùa hạ. Nhưng có gì đó trong ánh nhìn của Linh khiến tôi khựng lại – một sự tự tin pha lẫn chút ngạo mạn, như thể cô ấy biết mình đang bước vào một lãnh địa đã từng thuộc về mình.

“Anh Hùng đâu rồi, chị Mai?” Linh hỏi, giọng ngọt ngào nhưng đầy chủ ý. Tôi mỉm cười, chỉ tay vào bếp, cố giấu đi cảm giác bất an đang trỗi dậy.

Hùng xuất hiện, khuôn mặt sáng lên như gặp lại một phần ký ức đã mất. Họ ôm nhau, cười nói rôm rả, kể lại những ngày tháng cũ, những buổi trốn học để ăn quà vặt, những lần cùng nhau đạp xe dưới tán bàng xanh mướt. Tôi đứng đó, như một khán giả vô hình trong chính ngôi nhà của mình. Nhưng tôi vẫn mỉm cười, vì tôi biết, Hùng yêu tôi, và quá khứ chỉ là những mảnh ký ức không thể chạm vào.

Bữa tối trôi qua trong không khí lạ lùng. Linh kể về cuộc sống ở Mỹ, những con phố ngập ánh đèn, những buổi tiệc xa hoa, và cả những lần cô ấy nhớ quê nhà. Hùng chăm chú lắng nghe, thỉnh thoảng gật gù, xen vào vài câu hỏi. Tôi lặng lẽ gắp thức ăn, cố gắng không để ánh mắt mình dừng lại quá lâu trên khuôn mặt rạng ngời của Linh.

Rồi, khi đồng hồ điểm mười giờ, Linh bỗng nhìn tôi, đôi mắt lấp lánh một ý nghĩ kỳ lạ. “Chị Mai, em ngủ lại đây được không? Nhà em xa quá, mà đêm nay… em sợ ma.” Giọng cô ấy run run, nhưng tôi nhận ra một chút gì đó không thật trong đó. Hùng cười lớn, vỗ vai Linh. “Cô nhóc này, lớn thế rồi mà vẫn sợ ma à? Ngủ lại đi, nhà có phòng khách mà.”

Tôi gật đầu, dù lòng không muốn. Nhưng điều bất ngờ hơn cả là khi Linh nằng nặc đòi ngủ cùng phòng với chúng tôi, không phải phòng khách. “Em sợ lắm, chị Mai ơi. Hồi nhỏ em với anh Hùng hay ngủ chung, em nằm giữa, an toàn lắm.” Cô ấy cười, nhưng nụ cười ấy khiến tôi lạnh sống lưng.

Tôi nhìn sang Hùng, chờ đợi một lời phản đối. Nhưng anh chỉ cười, nhún vai. “Thôi được, cho nó nằm giữa, chẳng có gì đâu mà.” Rồi, như để xoa dịu tôi, anh nắm tay tôi dưới gầm bàn, siết nhẹ. Tôi mỉm cười, nhưng trong lòng, một cơn sóng ngầm bắt đầu trỗi dậy.

Mẹ chồng tôi, bà cụ vốn ít nói, hôm ấy cũng có mặt. Bà nhìn cảnh tượng ấy, chỉ cười nhẹ. “Chúng nó hồi nhỏ tắm chung với nhau, ngủ chung là chuyện thường. Mai đừng nghĩ ngợi nhiều.” Lời bà như một nhát dao, dù tôi biết bà không có ý gì xấu. Nhưng cảm giác bị gạt ra ngoài, bị xem như một người thừa trong chính ngôi nhà của mình, khiến tôi không thể chịu nổi.

Đêm xuống, căn phòng ngủ trở nên chật chội lạ lùng. Linh nằm giữa, Hùng bên trái, còn tôi bên phải. Tiếng thở đều đều của Linh vang lên, nhưng tôi biết cô ấy chưa ngủ. Tôi nằm đó, mắt mở to trong bóng tối, nghe từng nhịp tim mình đập mạnh. Có điều gì đó không đúng, và tôi quyết định không để mọi chuyện trôi qua dễ dàng như thế.

Nửa đêm, khi ánh trăng len qua rèm cửa, tôi lặng lẽ ngồi dậy. Hùng ngủ say, tiếng ngáy nhẹ nhàng như mọi khi. Linh nằm nghiêng, quay mặt về phía Hùng, một tay đặt hờ trên ngực anh. Hành động ấy, dù vô tình hay cố ý, khiến máu trong người tôi sôi lên. Tôi không ghen, không hẳn vậy, nhưng tôi không thể để ai đó chen vào giữa lằn ranh của vợ chồng mình.

Tôi lặng lẽ bước xuống giường. Tôi mở tủ, lấy ra chiếc hộp gỗ nhỏ được giấu kỹ sau lớp quần áo.

Trong hộp là một con búp bê nhỏ, được thắt nút bằng chỉ đỏ, cắm một cây kim mảnh vào tim. Đó là món quà tôi được một người bạn tặng khi đi Thái — chẳng phải để dùng, chỉ để dọa.

Tôi thì thầm vài câu bằng tiếng Khmer học mót được, rồi đặt con búp bê vào dưới gối Linh.

Rồi tôi nằm xuống, khẽ huých nhẹ người cô ấy.

Linh bật dậy, đôi mắt mở to như gặp ác mộng. Cô ấy hốt hoảng nhìn quanh, rồi hét toáng lên: “Có ai đó vừa kéo chân tôi! Có tiếng thì thầm dưới gối!”

Chồng tôi bật dậy, mặt mày tái xanh. Tôi ngơ ngác: “Gì vậy Linh? Chắc em mơ.”

“Không! Có người chạm vào chân em! Và… và dưới gối… có cái gì đó!”

Linh giật phăng chiếc gối, rồi hét toáng lên lần nữa khi thấy con búp bê. Cô ấy run lẩy bẩy, mắt trợn ngược.

Tôi giả vờ hoảng hốt, đưa tay cầm con búp bê, làm rơi “vô tình” xuống sàn: “Cái gì thế này? Là của em à?”

“Không! Không phải!” Linh lắp bắp, hoảng loạn, vơ vội dép rồi lao ra khỏi phòng. Tiếng cửa đóng sầm vang lên giữa đêm tĩnh mịch.

Hùng ngơ ngác hỏi chuyện gì xảy ra. Hùng nhìn tôi, ánh mắt đầy thắc mắc. “Em làm gì mà nó bỏ đi thế?” Tôi chỉ mỉm cười, nhẹ nhàng đáp: “Chắc nó sợ ma thật, anh ạ. Mà thôi, ngủ tiếp đi, khuya rồi.”

Sáng hôm sau, mẹ chồng tôi hỏi về Linh. Tôi chỉ nói cô ấy có việc đột xuất phải về. Bà gật gù, không hỏi thêm. Nhưng từ hôm đó, Linh không còn xuất hiện trước cửa nhà chúng tôi nữa. Cô ấy nhắn tin xin lỗi Hùng, nói rằng có lẽ mình đã làm phiền, và rồi lặng lẽ rút lui.

Nhiều tháng trôi qua, tôi không kể cho Hùng về đêm ấy. Nhưng tôi biết, anh cảm nhận được sự kiên quyết của tôi, sự bảo vệ lặng lẽ cho mái ấm này. Và có lẽ, Linh cũng hiểu rằng, giữa thanh mai trúc mã và tình yêu hiện tại, có một lằn ranh mà không ai được phép bước qua.

Đêm nay, mưa lại rơi. Tôi ngồi bên cửa sổ, nghe tiếng tí tách quen thuộc. Hùng bước đến, ôm tôi từ phía sau, thì thầm: “Em biết không, anh chỉ cần mỗi em thôi.”

Related Posts

Dân mạng bênh chằm chặp chú rể Hoa Cương, ủng hộ ly h:ô:n cô dâu Thu Sao

Cuộc hôn nhân nhiều thị phi giữa chị Lê Thị Thu Sao (Cao Bằng) và chồng trẻ Triệu Hoa Cương tiếp tục thu hút sự chú ý của dư…

5 mẫu xe điện giá rẻ được phép sử dụng khi c/ấ/m xe xăng, mẫu số 1 còn có tiền hỗ trợ từ nhà nước

Với ngân sách dưới 20 triệu đồng, khách hàng Việt đã có khá nhiều sự lựa chọn xe máy điện đa dạng đến từ nhiều thương hiệu…

Ngày này cũng đã đến: Dân buôn xe máy cũ ở Hà Nội kh:ó:c ra nước mắt, ôm cả lô giờ bán cho ai?

Theo Chỉ thị số 20/CT-TTg ngày 12/7 về một số nhiệm vụ cấp bách, quyết liệt ngăn chặn, giải quyết tình trạng ô nhiễm môi trường, dự…

Đường đua xe điện bắt đầu: Honda, Yamaha liên tục giảm giá, cam kết chất lượng khỏi phải bàn

Thị trường xe máy điện Việt Nam đang chứng kiến sự cạnh tranh ngày càng gay gắt với sự tham gia của các tên tuổi lớn. Honda…

Vừa ra chỉ thị c:ấ:m xe xăng, ông Vượng nhận ngay TIN VUI từ VinFast: Thời tới rồi.. cản không kịp

VinFast giảm giá mạnh đến 200 triệu đồng, miễn phí sạc đến 2027 Bảng giá xe điện VinFast mới nhất tháng 7/2025 VinFast mở đầu tháng 7/2025…

C;:ấ:;m xe xăng chạy trong vành đai 1 Hà Nội từ năm 2026, phía Honda ngay lập tức đưa ra “y:êu sách”

Honda Việt Nam – nhà sản xuất xe máy lớn nhất cả nước – cho rằng việc chuyển đổi sang phương tiện thân thiện với môi trường…