Giữa buổi trưa hè oi ả, trong một nhà hàng sang trọng ở trung tâm thành phố, Minh – giám đốc một công ty xây dựng lớn – đang dùng bữa cùng vợ là Trúc, một người phụ nữ sắc sảo, dịu dàng, và có vẻ hoàn hảo trong mắt mọi người.
Món bò bít tết vừa được phục vụ thì cánh cửa nhà hàng bật mở. Một cô bé ăn xin lem luốc lao vào, mặt mũi hoảng loạn, bị bảo vệ đuổi theo.
Cô bé gào lên, chỉ tay về phía bàn Minh:
– Đừng ăn! Vợ chú đã đầu độc!
Cả nhà hàng chết lặng.
Minh đứng dậy, sững người. Trúc cũng tái mặt, nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ bình tĩnh, ra hiệu cho bảo vệ:
– Đuổi con bé đi. Nó bị điên!
Nhưng Minh ngăn lại. Anh nhìn cô bé. Đôi mắt nó run rẩy, sợ hãi, nhưng không có vẻ nói dối.
**
Minh đem món ăn đi xét nghiệm. Không ai nghĩ sẽ có gì. Nhưng kết quả khiến anh choáng váng: dấu vết của chất độc cực mạnh, không màu, không mùi.
Anh im lặng. Không tố cáo, không hỏi Trúc. Chỉ bắt đầu điều tra.
Anh tìm đến cô bé.
Cô bé tên là Na, 11 tuổi. Không đi học. Sống lang thang. Nhưng khi Minh gặng hỏi vì sao lại biết chuyện đầu độc, cô nói:
– Vì con thấy cô Trúc pha thứ đó vào đồ ăn. Con từng làm giúp việc trong nhà chú… trước khi bị đuổi đi vì làm vỡ chén.
Minh sửng sốt. Anh chưa từng biết có một đứa trẻ làm trong nhà mình. Trúc nói đó chỉ là “giúp đỡ một đứa bé cơ nhỡ vài ngày”.
Na nói:
– Con thấy cô ấy lấy từ hộp thuốc khóa trong tủ áo, mỗi lần chú về là cô ấy lén bỏ vào đồ ăn.
**
Minh bí mật lắp camera, và thuê thám tử điều tra. Anh phát hiện Trúc không chỉ đầu độc anh, mà còn đang âm thầm chuyển tài sản qua tên một người đàn ông khác – một nhân tình lâu năm.
Họ từng lên kế hoạch: lấy mạng Minh, hưởng bảo hiểm, rồi cao chạy xa bay.
Tất cả được Minh ghi lại. Và trong một buổi tiệc lớn, anh đã công bố đoạn clip trước mặt gia đình và bạn bè thân thiết.
Trúc bị bắt. Vụ án gây chấn động dư luận.
**
Còn Na? Minh nhận nuôi cô bé. Gửi cô vào trường học. Và một ngày, khi Na đứng đọc bài diễn văn khai giảng với đôi mắt sáng và giọng nói đầy tự tin, Minh biết: chính cô bé nhỏ bé ấy đã cứu mạng anh – và thay đổi cả cuộc đời anh.