Hạnh, 30 tuổi, là mẹ đơn thân nuôi bé Linh 8 tuổi. Cô sống trong căn phòng trọ nhỏ ở ngoại ô. Mỗi ngày, Hạnh dậy sớm, chuẩn bị bữa sáng cho con, rồi đạp xe đến tòa cao ốc của tập đoàn Thiên Minh. Ở đó, cô làm lao công, lau dọn văn phòng lặng lẽ.
Tập đoàn Thiên Minh từng rất thành công. Nhưng giờ, công ty đối mặt nguy cơ sụp đổ. Các dự án thất bại, nợ nần chồng chất. Giám đốc Trần Vũ, người luôn chỉn chu, đang căng thẳng. Ông họp với hội đồng quản trị, tìm cách cứu công ty.
Hôm đó, phòng họp tầng 30 ngột ngạt. Các giám đốc tranh luận về một dự án bất động sản lớn. Họ tin đây là cơ hội cuối cùng. Trần Vũ nhấn mạnh: “Phải dồn hết vốn vào đây!” Nhưng không ai để ý báo cáo tồn kho bị bỏ quên.
Hạnh đẩy xe vệ sinh vào góc phòng. Cô lau bụi, nghe lỏm cuộc tranh luận. Cô nhớ một tờ giấy trong thùng rác phòng kế toán. Tờ giấy ghi số lượng hàng tồn kho không khớp. Dù chỉ là lao công, Hạnh nhạy bén với con số.
Trong lúc lau bàn, Hạnh nghe Trần Vũ nói về lợi nhuận lớn. Cô buột miệng: “Nếu các ông cứ tin vào dự án đó, sao không kiểm tra số liệu kho hàng?” Cả phòng im lặng. Trần Vũ sững sờ, hỏi: “Cô nói gì?”
Hạnh run run giải thích: “Tôi thấy số liệu kho hàng lạ lắm. Hàng ít hơn báo cáo nhiều.” Các giám đốc ngạc nhiên. Một số cười, nghĩ cô nói bừa. Nhưng Trần Vũ yêu cầu kiểm tra ngay báo cáo tồn kho.
Sau một giờ, sự thật lộ ra. Đối tác dự án bất động sản báo cáo sai số liệu. Họ thổi phồng giá trị hàng hóa. Nếu đầu tư, Thiên Minh sẽ mất hàng trăm tỷ. Hạnh, vô tình, đã cứu công ty.
Trần Vũ nhìn Hạnh, người vẫn cầm khăn lau ở góc phòng. “Sao cô biết chuyện này?” – ông hỏi. Hạnh đáp: “Tôi chỉ làm việc của mình. Nhưng tôi thấy số liệu không đúng.” Cô không kể mình từng học tính toán để nuôi con.
Cuộc họp kết thúc trong hy vọng. Trần Vũ hủy dự án, điều tra đối tác. Thiên Minh tránh được phá sản. Họ tìm ra sai phạm lớn, lấy lại niềm tin từ cổ đông. Công ty dần phục hồi nhờ chiến lược mới.
Hạnh trở thành cái tên nổi bật. Trần Vũ mời cô làm việc ở phòng kế toán. Nhưng Hạnh từ chối: “Tôi chỉ muốn nuôi con gái tốt.” Công ty thưởng cô một khoản tiền. Hạnh và bé Linh chuyển đến nhà mới.
Câu chuyện về Hạnh lan khắp công ty. Một người lao công, với một câu nói, thay đổi cả tập đoàn. Ở nhà, bé Linh tự hào kể: “Mẹ tớ là người hùng!” Hạnh vẫn làm lao công, nhưng giờ được mọi người tôn trọng.