Tại vùng quê Thanh Mỹ – nơi yên bình với đồng ruộng và triền đồi hoang sơ – có một nghĩa trang nhỏ, nơi người dân chôn cất những người không rõ thân phận. Giữa khu đất đó, có một ngôi mộ không tên, không bia, chỉ đắp đất đơn sơ với vài viên gạch cũ kỹ xếp quanh.
Người lớn kể lại, ngôi mộ ấy đã nằm đó từ trước cả khi họ sinh ra. Không ai chăm sóc, cũng chẳng ai dám lại gần sau hoàng hôn.
Thế rồi vào một sáng tháng Ba, sau trận mưa đêm, người dân phát hiện điều kỳ lạ: trên ngôi mộ ấy mọc đầy một loài cỏ màu đỏ sẫm – lạ thường và chưa từng thấy. Lá của chúng nhỏ, tua tủa, mọc dày đặc như tạo thành một vòng tròn. Một cụ già trong làng đi cắt cỏ đã kể lại với vẻ mặt tái xanh:
“Tôi vừa đưa lưỡi dao lại gần là nó như rỉ ra nước đỏ đỏ… dính vào tay, rửa mãi không sạch…”
Tin đồn lan nhanh khiến chính quyền phải vào cuộc. Ban đầu chỉ định cắt bỏ, nhưng một nhân viên khi tiếp cận khu vực ngôi mộ đã bất ngờ ngã quỵ mà không rõ lý do. Ngay sau đó, cơ quan chức năng quyết định tạm phong tỏa hiện trường để điều tra.
Khi tiến hành khai quật, điều khiến mọi người sửng sốt là mùi lạ phát ra từ lòng đất – tanh nồng và lợm giọng dù mộ đã cũ. Nhưng điều thực sự chấn động là: bên dưới không phải một, mà là hai thi thể.
Một là người phụ nữ trẻ, nằm nghiêng, vẫn giữ nét mặt đầy hoang mang. Người còn lại là một bộ hài cốt nhỏ hơn, nằm ép sát dưới đáy quan tài, với tay chân có dấu hiệu bị bó lại.
Giữa lớp xương, cơ quan điều tra còn phát hiện các mảnh thực vật có màu đỏ – trùng khớp với loại cỏ mọc trên mộ. Kết quả giám định bước đầu xác định: đây là loài cỏ hiếm, có khả năng phát triển mạnh trong môi trường đất chứa lượng dưỡng chất đặc biệt.
Khi các nhà điều tra rà soát hồ sơ địa phương, một cái tên cũ bất ngờ được nhắc đến: cô gái tên Vy – từng sinh sống trong làng và “rời đi” cách đây hơn 20 năm sau một cuộc tình đầy sóng gió. Nhưng theo lời mẹ cô, Vy không hề để lại thư từ hay bất kỳ dấu vết nào – bà chỉ luôn miệng nói:
“Con tôi bị hãm hại, nhưng không ai tin…”
Những nghi vấn giờ đây đang được khơi lại. Và giữa lúc mọi người tưởng đã kết thúc ngày khai quật, một cán bộ điều tra trẻ kể lại trong cuộc họp sáng hôm sau – anh đã mơ thấy một giọng trẻ con thì thầm vào tai:
“Chú ơi… mẹ con vẫn chờ…”