Đám cưới hôm ấy đông vui, rộn ràng như bao đám cưới ở vùng quê nhỏ – nơi ai cũng biết mặt, biết tên, và… biết cả túi tiền của nhau. Cô dâu là con gái của gia đình khá giả nhất xã, còn chú rể là cán bộ trẻ vừa chuyển về, lễ cưới được tổ chức linh đình, rạp dựng tràn ra cả lối đi chung.
Giữa dòng người ăn mặc sang trọng, xe cộ đắt tiền nối đuôi nhau, một người phụ nữ mặc áo bà ba cũ kỹ, tay dắt theo ba đứa trẻ lấm lem – đứa lớn nhất chỉ khoảng bảy tuổi, đứa nhỏ thì còn đang tập đi – lặng lẽ bước vào.
Cô cười nhẹ với người đón khách, rút từ trong túi ra một phong bì nhỏ, đặt vào hộp mừng:
– “Chị gửi chút lòng thành, mừng hạnh phúc hai cháu.”
Người ghi sổ cưới liếc nhìn số tiền – đúng 100.000 đồng – rồi chau mày, nhưng không nói gì.
Khi cả bốn mẹ con ngồi xuống bàn, xung quanh bắt đầu rộ lên những lời thì thầm:
– “Mừng có 100 nghìn mà ngồi cả bàn.”
– “Có nghèo thì cũng phải biết điều chứ, ai lại đi ăn cưới kiểu đó…”
Cô nghe rõ từng câu, nhưng chỉ lặng lẽ gắp thức ăn cho các con, thi thoảng lau vội giọt nước mắt rơi ngang má.
Bữa tiệc gần tàn, cô dắt các con ra về. Đúng lúc ấy, cô dâu – trong bộ váy trắng lộng lẫy – từ xa lao tới, gọi lớn:
– “Chị My! Là chị phải không? Chị My!”
Cả rạp cưới sững sờ.
Cô dâu ôm chầm lấy người phụ nữ nghèo, nước mắt lăn dài:
– “Nếu không có chị nuôi em năm xưa, chắc giờ em đâu có mặt ở đây… Em còn nhớ từng bát cơm chan nước mắm chị nấu, từng lần chị nhường áo ấm cho em mặc. Em chưa từng quên…”
Hóa ra, chị My từng là người giúp việc trong nhà cô dâu. Mười mấy năm trước, sau khi cha mẹ cô dâu mất sớm, chính chị là người chăm sóc, bảo vệ, nuôi dưỡng cô như em gái – cho đến khi gia đình phá sản, chị bị buộc phải rời đi.
Cô dâu năm xưa giờ đã trưởng thành, học hành thành tài, được người khác rước về làm vợ. Nhưng còn chị – vẫn là người phụ nữ tảo tần, nuôi ba đứa con nhỏ một mình, sống qua ngày bằng đủ nghề lặt vặt.
Đám cưới ấy, người ta không còn xì xào gì nữa. Người mỉa mai lặng lẽ cúi đầu. Người từng cười khẩy, giờ im bặt.
Chỉ còn tiếng nấc nhẹ của cô dâu, cùng cái ôm thật chặt giữa những giọt nước mắt muộn màng.