×

Từ lúc sinh ra tôi đã không có chân, lớn lên lại được gả cho anh không có tay

Hương sinh ra đã không có đôi chân. Khi mẹ cô, bà Liên, nhìn thấy đứa con gái bé bỏng cụt lủn từ đầu gối trở xuống, bà đã gào khóc thảm thiết, nguyền rủa số phận bất công. Cha cô, ông Tâm, chỉ lặng lẽ cúi đầu, đôi tay chai sần run rẩy ôm lấy đứa bé. Họ nghèo, nghèo đến mức cái ăn còn chẳng đủ, huống chi là mơ tới đôi chân giả cho Hương. Tuổi thơ của cô là những ngày lê lết trên nền đất lạnh, ánh mắt trẻ con trong làng nhìn cô như một sinh vật kỳ dị. “Mày là quái vật!” – bọn trẻ hét lên, ném đá vào người cô, để lại những vết sẹo chẳng bao giờ lành.

Hương lớn lên trong tủi nhục, nhưng cô đẹp, đẹp đến nao lòng. Đôi mắt trong veo như hồ thu và mái tóc đen dài óng ả khiến người ta quên đi khiếm khuyết của cô. Thế nhưng, cái đẹp ấy chẳng mang lại hạnh phúc. Năm Hương tròn hai mươi, cha mẹ cô quyết định gả cô cho Long – một người đàn ông tật nguyền, cụt một tay và điếc một bên tai. Long là con trai út của một gia đình khá giả trong làng, nhưng không ai dám lấy anh ta vì dị tật và tính tình hung dữ. Ông Tâm và bà Liên nghĩ rằng đây là cơ hội để đổi đời, để thoát khỏi cái nghèo đeo bám cả gia đình. “Mày lấy nó, nhà mình sẽ có tiền, sẽ có cơm ăn!” – bà Liên gằn giọng, nước mắt lăn dài trên gò má hốc hác.

Hương gật đầu, không phải vì đồng ý, mà vì cô chẳng còn lựa chọn nào khác. Đám cưới diễn ra trong im lặng, không tiếng cười, không lời chúc phúc. Họ hàng hai bên nhìn đôi tân lang tân nương với ánh mắt thương hại xen lẫn khinh miệt. Long chẳng yêu Hương, anh ta cưới cô chỉ để có người hầu hạ, để chứng minh mình không phải kẻ vô dụng. Đêm tân hôn, anh ta say khướt, quát tháo và ném bát đĩa vào góc nhà. Hương ngồi co ro, đôi tay ôm lấy thân hình run rẩy, nước mắt rơi thầm lặng.

Thời gian trôi qua, Hương mang thai. Tin tức ấy khiến cả họ nhà Long xôn xao. Bà nội Long, một người mê tín, lập tức gọi thầy cúng về xem bói. Ông thầy phán: “Đứa bé này là nghiệt chướng, sinh ra sẽ mang tai họa cho cả dòng họ!” Lời tiên tri như một nhát dao đâm vào tim Hương, nhưng cô không dám phản kháng. Long càng ngày càng tệ bạc, anh ta đánh đập cô, đổ lỗi cho cô vì cái thai “đáng nguyền rủa”. “Mày là đồ què quặt, sinh con ra cũng chỉ là quái thai!” – anh ta gầm lên, bàn tay duy nhất giáng xuống người cô không thương tiếc.

Ngày Hương sinh con, trời đổ mưa tầm tã, sấm chớp rạch ngang bầu trời. Cả họ nhà Long tụ tập trước cửa, hồi hộp chờ đợi. Tiếng hét của Hương vang lên thảm thiết trong căn nhà lụp xụp, xen lẫn tiếng khóc của bà Liên đứng ngoài sân: “Con ơi, mẹ xin lỗi, mẹ sai rồi!” Cuối cùng, đứa bé chào đời. Nhưng khi bà mụ bế đứa trẻ lên, cả căn phòng chết lặng. Đứa bé không có tay, không có chân, chỉ là một khối thị/t tròn vo với đôi mắt mở to, nhìn thẳng vào những gương mặt kinh hoàng. Tiếng hét của Long vang lên, anh ta lao tới giật lấy đứa bé từ tay bà mụ, gào lên: “Đây không phải con tao! Đây là quái vật!”

Cao trào bùng nổ khi bà nội Long, người luôn tin vào lời thầy cúng, run rẩy chỉ tay vào Hương: “Mày… mày đã nguyền rủa dòng họ tao! Đưa nó ra sông, phải nhấn chìm nó ngay!” Cả họ xô đẩy, lôi Hương và đứa bé ra ngoài mưa. Hương ôm chặt con, khóc lóc van xin: “Đừng! Đừng gi//ết con tôi! Nó là máu mủ của tôi!” Nhưng chẳng ai nghe. Long, trong cơn điên loạn, giằng lấy đứa bé và ném xuống dòng sông cuộn chảy. Hương gào thét, dùng đôi tay yếu ớt bò theo, nhưng chỉ kịp nhìn thấy bóng đứa con biến mất dưới dòng nước đen ngòm.

Đỉnh điểm của bi kịch chưa dừng lại. Đêm đó, Hương biến mất. Sáng hôm sau, người ta tìm thấy Long chết cứng trong nhà, đôi mắt mở to kinh hãi, miệng sùi bọt mép. Trên tường, dòng chữ viết bằng máu còn tươi: “Các người sẽ trả giá.” Dân làng đồn rằng Hương đã hóa thành oan hồn, mang theo lời nguyền trở lại báo thù. Từ đó, họ nhà Long lần lượt gặp tai ương: người thì phát điên, kẻ thì chết bất đắc kỳ tử. Bà Liên và ông Tâm sống trong dằn vặt, mỗi đêm nghe tiếng khóc của Hương vang vọng từ bờ sông. Cả họ hối hận, nhưng đã quá muộn. Lời nguyền dưới ánh trăng vẫn còn đó, lạnh lẽo và bất tận.

Related Posts

Bác cả ra tò sau 20 năm liền trở về nhà, nhưng chú út khóa cửa, chú ba gi//ả bệ//nh, chỉ có bố tôi mở cửa chào đón, và rồi tôi ch//ết lặ//ng khi biết sự thật…

Bác cả ra tò sau 20 năm liền trở về nhà, nhưng chú út khóa cửa, chú ba gi//ả bệ//nh, chỉ có bố tôi mở cửa chào…

Lái xe bắt buộc phải mua xăng E10 từ 1/1/2026, SỰ THẬT cụ thể thế nào?

Nhiều diễn đàn mạng xã hội đang chia sẻ thông tin, kể từ ngày 1/1/2026, thị trường sẽ chỉ còn sản xuất và lưu thông xăng E10…

Lan Phương ngầm ám chỉ nguyên nhân l/y h/ôn, vừa s;i;nh con đã mắc căn b/ệ/nh khó chữa này, thương quá là thương

Thông tin diễn viên Lan Phương quyết định ly hôn với chồng ngoại quốc thu hút sự quan tâm của công chúng. Thời gian gần đây, Lan Phương khiến…

Chuẩn bị c:ấm xe xăng, chợ xe máy lớn nhất Hà Nội “ế” chưa từng có, nghe gi/á bán một chiếc xe giờ mới S/Ố/C

Những ngày này, chợ xe máy cũ Chùa Hà (phường Cầu Giấy, Hà Nội), vắng bóng khách, tiểu thương ngồi bấm điện thoại giữa cảnh đìu hiu…

KHÔNG ỔN RỒI: Một thương hiệu băng vệ s/inh vướng ngh/i v/ấn chứa chất g/â/y UT vượt ngưỡng cho phép 16.000 lần

Loạt sản phẩm băng vệ sinh của thương hiệu này bị phát hiện chứa hàm lượng cực cao thio-urea, chất bị nghi có nguy cơ gây ung…

Đặc biệt lưu ý: Thiếu loại giấy tờ này khi mua nhà, đất có thể khiến bạn ‘m/ất tr/ắng’ tài sản

Mua nhà đất mà thiếu sổ đỏ hoặc không đăng ký sang tên sẽ khiến người mua mất quyền sở hữu hợp pháp, chịu thiệt hại kinh…