Hơn một thập kỷ trôi qua kể từ khi “ông tr:ùm” Dương Văn Khánh (Khánh “trắng”, SN 1956, người Hà Nội) bị đưa ra ph:áp trư:ờng, người ta vẫn nhắc đến tay gi:ang h:ồ này với một nỗi kin:h sợ.

“Vua phu mộ Hà thành” lần đầu tiết lộ chuyện bốc mộ cho trùm giang hồ Khánh “trắng”  1

Lỗi lầm, “chiến tích” và cái ch:ết của Khánh “trắng” đã được nhiều người thuộc lòng, đem ra bàn tán mỗi khi nói về dân x:ã hộ:i đ:en. Tuy nhiên, phần thông tin về chuyện hậu sự của ông t;rùm g:iang h;ồ nổi danh một thủa đến nay vẫn là một bí mật. Sau rất nhiều lần thuyết phục, PV báo GĐ&XH Cuối tuần mới được người đã từng b;ốc m;ộ cho gi;ang h;ồ kh;ét tiếng đất Bắc này tiế;t l;ộ về lần hành nghề nhớ mãi không quên. Bởi phải sau độ lùi hàng chục năm, “vua phu m;ộ Hà thành” mới dám kể lại về bản hợp đồng b;ốc m;ộ k;ỳ lạ “mua cả sự im lặng”, những chuyện kỳ lạ khiến ông “á;m ả;nh” cả trong và sau cái đêm “nhớ đời” ấy.

Rạng sáng ngày 13/10/1998, bản án t;ử h;ình của Dương Văn Khánh được thực thi tại trường b;ắn Cầu Ngà (Hà Nội). Thời điểm á;p g;iải tên t;rùm bảo kê chợ Đồng Xuân ra ph;áp trư;ờng, có đến hàng chục vòng chốt an toàn trợ giúp, nhưng trên mặt các lực lượng thi h;ành á;n vẫn phảng phất nỗi lo lắng. Loạt sú;ng kh;ô khố;c vang lên, tưởng rằng những câu chuyện về gã “thư sinh” trót mang “g;an h;ùm” này thế là vĩnh viễn khép lại, tuy nhiên, phía sau hậu trường, có một người hơn một thập kỷ qua vẫn “ôm” trong lòng một câu chuyện bí mật mà chưa dám mở lòng với ai. Đó chính là người phu mộ đã tận tay b;ốc từng m;ảnh x;ương cho Khánh “trắng”.

Bản hợp đồng kỳ lạ giữa đêm khuya

Phải rất khó khăn, PV Báo Gia đình và Xã hội Cuối tuần mới thu xếp được một cuộc hẹn với người có biệt danh “Vua p;hu m;ộ Hà thành” Nguyễn Phú Cát. Đã gần 30 năm đi b;ốc m;ộ, ông Cát quá quen với những bản hợp đồng chứa đựng sự bất ngờ trong cái nghề “trần gian có một” này. Tuy nhiên, khi trải lòng với tôi, ông đã kể về một “phi vụ” có nằm mơ cũng chẳng bao giờ lường được.

Đó là vào một ngày cuối đông năm 2001, sau khi ăn cơm tối xong, gia đình ông đang chuẩn bị đi ngủ thì bên ngoài có tiếng gõ cửa dồn dập. Mở cửa nhà, ông thấy “l;ạnh số;ng lưng” khi đứng trước mặt mình là hai người đàn ông to lớn, với khuôn mặt d;ữ t;ợn. “Tôi chưa kịp hỏi họ có việc gì thì một người nói rằng muốn thuê b;ốc m;ộ. Dù tôi mời vào nhà nói chuyện, nhưng hai người này nhất quyết từ chối. Họ hỏi tôi một lần b;ốc m;ộ “trọn gói” giá bao nhiêu tiền. Khi đưa ra con số 3 triệu đồng thì một người đưa cho tôi số tiền gấp 10 lần và dặn tối mai khoảng 9h tối sẽ có người đ;ánh xe đón. Nói xong, họ lên xe đi thẳng. Chiếc xe ô tô màu đen rú ga rồi phi thẳng vào màn đêm tĩnh lặng và lạnh lẽo”, ông Cát nhớ lại. Cầm số tiền lớn trong tay, ông Cát vừa mừng lại vừa lo lắng, bởi thông tin ông có được từ đám người đó chỉ là một con số không tròn trĩnh. Trong 30 năm hành nghề này, chưa bao giờ ông chứng kiến một bản hợp đồng kỳ lạ đến vậy.

Đúng 9h tối ngày hôm sau, hai chiếc ô tô màu đen sang trọng đỗ xịch trước cửa nhà ông Cát. Lúc đó, người “phu m;ộ” lừng danh Hà thành đã gom sẵn 5 “cộng sự”, chuẩn bị sẵn đồ nghề chờ trước cửa. Trên khuôn mặt họ không giấu được vẻ lo lắng về một vụ bố;c m;ộ quá b;í hiểm. Ông Cát cho biết, thấy vẻ mặt “h;ình s;ự” của mấy người lái xe, “cộng sự” của ông bất an vô cùng. Tuy nhiên, vì đã nhận tiền, cả nhóm miễn cưỡng lên xe…

Sau gần 1h đồng hồ, chiếc xe rẽ vào trường b;ắn Cầu Ngà. Lúc này, ông Cát mới biết mình được thuê đi “tắm” cho một t;ử t;ù. Giữa những cơn gió lạ;nh g;ai người nơi nghĩa trang trường bắ;n, tai “Vua phu mộ” như ù đi khi biết “đối tượng” ông sẽ phải xuống h;uyệt, mò từng khú;c xư;ơng là tên gia;ng h;ồ kh;ét tiếng một thời – Khánh “trắng” và những người thuê không ai khác chính là đà;n e;m thân tín của Khánh “trắng” thủa nào.

Khánh Trắng - Chuyên án K596: Trùm Giang Hồ Bảo Kê Chợ Đồng Xuân - Luật  Quốc Bảo

Dù không thể biết đích xác nhưng dù ít dù nhiều thì “khách hàng” cũng dính líu đến dâ;n gi;ang h;ồ, x;ã h;ội đ;en. Nhưng tiền thì đã cầm, đã ra đến tận nghĩ;a tr;ang rồi thì không thể thoái thác. Biết như vậy nên nhóm bố;c m;ộ chỉ biết nhìn nhau và cười gượng gạo. Họ ngầm hiểu rằng, nếu xảy ra sơ sót trong khi làm việc, cái giá phải trả có thể chính là tí;nh m;ạng của mình, bởi đã từ lâu, đám đàn em của Khánh “trắng” đã nổi tiếng m;áu l;ạnh, tà;n nh;ẫn với bất kỳ ai.

Lần b;ốc m;ộ kì lạ nhất ở trường bắ;n Cầu Ngà

Thoáng một phút thất thần như trở lại cái ngày định mệnh đó, ông Cát kể: “Lúc đó, tôi mới biết được những người thuê tôi là đám đ;àn e;m trung thành của Dương Văn Khánh. Mấy năm trước, tôi đã được nghe kể rất nhiều về hàng trăm tộ;i á;c của tên trù;m gi;ang h;ồ kh;ét ti;ếng này. Tôi hiểu được rằng, người ta hào phóng cho gần 10 lần số tiền trong bản hợp đồng không chỉ muốn tôi và các cộng sự làm tốt công việc của mình mà còn mua cả sự im lặng. Mặc dù tất cả anh em cảm thấy g;ai ga;i trong người nhưng không ai bảo ai, chúng tôi vẫn nhanh tay chuẩn bị đồ nghề như những lần bố;c m;ộ khác. Đó là lần đầu tiên trong đời, tôi cảm thấy lo lắng, hồi hộp trước công việc của mình”.

Đại tá Nguyễn Hữu Ngọc trực đã tiếp bắt trùm tội phạm khét tiếng Năm Cam và Khánh  trắng như thế nào?

Theo ông Cát, m;ộ của tr;ùm gi;ang h;ồ Khánh “trắng” được ch;ôn s;ơ s;ài cùng hàng ngàn ng;ôi m;ộ khác. Lúc đó, cỏ mọc um tùm che kín cả phiến đá có khắc tên, ngày tháng năm sinh, ngày tháng Khánh về với đất. Đúng 23h, một đệ t;ử của Dương Văn Khánh ra hiệu cho đám người của ông Cát thực hiện công việc của mình. Từng nhát cu;ốc được nhóm cộng sự của ông Cát thực hiện cẩn trọng. Lúc đó, vợ của Khánh “trắng” cũng có mặt.

“Chưa bao giờ, tôi thấy một đám bố;c m;ộ nhà nào hoành tráng đến vậy. Cả trăm chiếc xe ô tô được dựng nối đuôi nhau từ trư;ờng bắ;n ra tận đường lớn. Mọi người có mặt ở đó đều mặc áo đen. Khi nhát c;uốc cuối cùng vừa thực hiện xong, chiếc nắp qu;an tà;i dần hé lộ, mấy tên đệ tử của Khánh “trắng” trên người lủng lẳng hàng mớ dây chuyền bạc, xă;m tr;ổ đầy mình đột nhiên quỳ xuống, cúi đầu, rơm rớm nước mắt. Tôi không thể ngờ được trong thế giới dân “an;h c;hị” chuyên sống bằng nghề “s;ăn” m;ạng ngư;ời khác lại có giây phút yếu lòng đến vậy. Thậm chí, có những người trên mặt in hằn hàng chục vết s;ẹo ngang dọc vẫn quỳ lạy, gào thét như một đứa trẻ. Dường như, đây chính là “ngh;ĩa kh;í gi;ang h;ồ”, là lòng trung thành trong “thế giới ngầm”, “vua ph;u m;ộ Hà thành” hồi tưởng.

Khi nắp q;uan được mở ra, dưới làn nước đục ngàu, còn sanh sánh nổi váng là một bộ quần áo đã mục nát. Theo lời ông Cát, ngày đó, khi khâ;m liệ;m cho người c;hết, người ta vẫn chưa dùng lưới nên công việc m;ò xư;ơng rất khó khăn. Khánh “trắng” mặc quần đen áo trắng, trên mình còn có hai chiếc băng đen và một v;ài đo;ạn dây thừng. Ở pháp trường, khi thực thi lệnh t;ử h;ình, người ta đều dùng chiếc băng đen để bịt mắt t;ử t;ội. Sau này ông Cát mới biết, sở dĩ trên th;i t;hể tên trù;m gia;ng h;ồ đất Bắc có hai chiếc băng bởi trước đây, khi ra pháp trường, Khánh “trắng” đã lớn tiếng ch;ửi b;ới nên họ phải dùng băng đen để b;ịt mi;ệng, không cho hắn nói.

Ngày đền tội của ông trùm Khánh trắng - 2sao

Từng chiếc cúc áo bao bọc t;hi th;ể của trùm giang hồ được bật ra, ông Cát và mấy cộng sự bắt đầu lội xuống qu;an t;ài nước ngập qua đầu gối để thu lượm từng chiếc xư;ơng của người quá cố. Tuy nhiên, trong phá;p trư;ờng không có nước thơm để tắm cho xươ;ng của ng;ười c;h;ết. Xem đồng hồ, lúc này đã quá nửa đêm, ông Cát lại lật đật xuyên màn đêm để đi tìm nước trong sự s;ợ h;ãi t;ột đ;ộ. Phía trên huy;ệt m;ộ, đám đàn em thân tín của Khánh “trắng” vừa lộ vẻ suốt ruột, vừa đỏ; m;ặt vì gi;ận d;ữ. Ông Cát gấp gáp kể: “Tôi thầm nhủ, không hoàn thành công việc trước rạng sáng, liệu mình có còn t;ính mạ;ng về nhà trước đám gian;g h;ồ “khét tiếng tà;n b;ạ;o này? Chỉ nghĩ thôi, mà số;ng lư;ng đã l;ạnh toát…”.