Tại một khu phố nhỏ ở Đà Nẵng, gia đình anh Hùng rơi vào hoảng loạn khi cậu con trai 15 tuổi, Nam, mất tích cả ngày. Nam vốn là cậu bé ngoan ngoãn, học giỏi, nên việc cậu đột nhiên biến mất mà không một lời nhắn khiến anh Hùng và chị Mai, vợ anh, như ngồi trên đống lửa. Họ báo công an, ráo riết tìm kiếm khắp nơi, từ trường học đến nhà bạn bè, nhưng không có manh mối.
Tối hôm sau, khi cả nhà đang tuyệt vọng, Nam bất ngờ mở cửa bước vào, vai đeo một chiếc balo cũ kỹ. Cậu bé trông mệt mỏi, áo quần lấm lem, nhưng bình an. Anh Hùng vội ôm con, vừa mừng vừa giận: “Con đi đâu cả ngày? Bố mẹ lo muốn chết!” Nam chỉ lắc đầu, nói: “Con xin lỗi, con bị lạc đường.” Chị Mai để ý balo của Nam phồng to bất thường, mở ra thì sững sờ: bên trong là những cọc tiền mệnh giá 500.000 đồng, ước chừng hơn nửa tỷ.
“Con lấy tiền này ở đâu?” anh Hùng gặng hỏi, giọng run run. Nam ấp úng, nói rằng trên đường về, cậu nhặt được balo bên lề đường, nghĩ là của ai đó làm rơi nên mang về. Nhưng ánh mắt lảng tránh của Nam khiến anh Hùng nghi ngờ. Anh lục balo kỹ hơn và tìm thấy một mẩu giấy gấp nhỏ, dính chặt dưới đáy. Anh mở ra, đọc: “Giao tiền tại cầu Rồng, 10 giờ tối mai. Không báo công an, hoặc cả nhà mày chết.”
Anh Hùng lạnh người. Đây không phải balo nhặt được, mà rõ ràng liên quan đến một vụ việc nguy hiểm. Anh lập tức liên lạc với chị Lan, một người bạn làm thám tử tư. Chị Lan đến ngay, phân tích: “Mẩu giấy này cho thấy Nam có thể bị ép buộc mang tiền về. Cậu bé đang sợ hãi và không dám nói thật.” Dưới sự động viên của chị Lan, Nam cuối cùng cũng thú nhận: trên đường đi học về, cậu bị hai gã đàn ông lạ mặt bắt cóc, nhốt trong một căn nhà hoang. Họ ép Nam mang balo tiền này về nhà, dặn rằng nếu báo công an, họ sẽ giết cả gia đình.
Chị Lan phối hợp với công an, âm thầm đặt bẫy tại cầu Rồng vào giờ hẹn. Đúng 10 giờ tối, hai gã đàn ông xuất hiện, nhưng bất ngờ, một người thứ ba – người đứng sau chỉ đạo – cũng lộ diện. Và đó là plot twist kinh hoàng: kẻ chủ mưu không ai khác chính là ông Tâm, anh trai của chị Mai, chú ruột của Nam. Ông Tâm, người luôn tỏ ra quan tâm gia đình, hóa ra nợ tiền một băng nhóm tội phạm do cờ bạc. Để trả nợ, ông đã lên kế hoạch bắt cóc Nam, dùng cậu bé làm con tin gián tiếp, ép anh Hùng giao tiền mà không dám báo công an.
Khi bị còng tay, ông Tâm cười nhạt: “Tao chỉ muốn mượn tạm số tiền đó thôi. Ai ngờ thằng nhóc cứng đầu, làm mọi chuyện rối tung!” Nhưng anh Hùng, nhìn người anh rể từng tin tưởng, chỉ thấy đau đớn. Nam ôm chặt bố, khóc nức nở: “Con xin lỗi, bố. Con sợ họ làm hại bố mẹ.”
Sau vụ việc, anh Hùng quyết định chuyển nhà, mong Nam có thể quên đi ký ức kinh hoàng. Nhưng mỗi lần nhìn chiếc balo cũ kỹ, anh không khỏi rùng mình, tự hỏi liệu còn bí mật nào khác mà Nam chưa dám nói ra.