×
×

Anh trai kiên quyết phản đối việc bố chia tài sản, chia đất cho con riêng của mẹ kế

Trong căn nhà cũ kỹ ở ngoại ô, gia đình ông Hải từng là một bức tranh yên bình, dù không hoàn hảo. Ông Hải, một người đàn ông góa vợ, đã nuôi dạy cậu con trai duy nhất, Minh, với tất cả tình yêu thương sau khi người vợ đầu qua đời. Minh lớn lên trong sự tự hào là người thừa kế duy nhất của gia đình, từ mảnh đất rộng lớn đến căn nhà đầy kỷ niệm. Nhưng mọi thứ thay đổi khi ông Hải tái hôn với bà Lan, một người phụ nữ hiền lành, mang theo cô con gái riêng tên Thảo.

Thảo, một cô gái nhỏ nhắn với đôi mắt trầm tĩnh, luôn giữ khoảng cách với Minh. Cô không bao giờ đòi hỏi gì, chỉ lặng lẽ giúp mẹ chăm sóc gia đình. Minh, ngược lại, luôn nhìn Thảo bằng ánh mắt nghi ngại. Anh coi cô như người ngoài, một mối đe dọa vô hình đến quyền lợi của mình. Sự căng thẳng giữa hai anh em kế ngày càng rõ rệt, đặc biệt khi ông Hải bắt đầu nhắc đến chuyện chia tài sản.

Một buổi tối, ông Hải gọi cả gia đình vào phòng khách. Giọng ông trầm nhưng kiên định: “Minh, Thảo, cha muốn chia đều mảnh đất cho hai con. Đây là điều cha đã suy nghĩ rất lâu. Thảo cũng là con của cha, dù không cùng máu mủ, nhưng nó đã mang lại niềm vui cho gia đình này.”

Minh đứng bật dậy, mặt đỏ gay. “Cha! Sao lại chia đất cho Thảo? Con bé là con của mẹ kế, không phải con đẻ của cha! Con không chấp nhận!” Anh gần như hét lên, ánh mắt sắc lạnh hướng về phía Thảo, người chỉ cúi đầu im lặng.

Bà Lan cố can thiệp, nhưng Minh không nghe. Anh bỏ ra ngoài, để lại không khí nặng nề trong căn nhà. Thảo nắm tay mẹ, khẽ nói: “Mẹ, con không cần đất. Con chỉ muốn gia đình hòa thuận.” Nhưng ông Hải chỉ lắc đầu, ánh mắt ông lộ rõ sự đau đớn.

Chưa đầy một tháng sau, ông Hải đột tử vì một cơn đau tim. Cái chết bất ngờ của ông khiến cả gia đình chìm trong đau buồn, nhưng cũng làm bùng nổ mâu thuẫn. Minh càng quyết liệt hơn trong việc đòi toàn bộ tài sản. Anh tuyên bố: “Mảnh đất này là của cha, và cha là của tôi. Thảo không có quyền gì ở đây.”

Thảo, trái với sự cứng rắn của Minh, vẫn giữ vẻ bình thản lạ lùng. Một ngày, khi Minh đến gặp cô để yêu cầu ký giấy từ chối quyền thừa kế, Thảo chỉ mỉm cười nhẹ. “Anh Minh, anh hãy nhận lấy phần của mình. Em không cần nhiều, vì em đã có những gì mình cần rồi.”

Câu nói của Thảo khiến Minh sững sờ. Anh cảm thấy khó chịu, không phải vì cô từ chối tài sản, mà vì sự nhẫn nhịn của cô dường như che giấu điều gì đó. “Cô đang giả tạo cái gì? Đừng nghĩ tôi sẽ cảm động!” Minh gắt lên rồi bỏ đi.

Nhưng mọi thứ thay đổi vào một buổi chiều, khi Minh quyết định dọn dẹp phòng của cha để tìm giấy tờ liên quan đến mảnh đất. Trong ngăn kéo cũ kỹ, anh phát hiện một chiếc phong bì vàng úa, được niêm phong cẩn thận. Bên ngoài là nét chữ của cha: “Gửi Minh, khi con sẵn sàng.”

Run run mở lá thư, Minh đọc từng dòng. Những lời đầu tiên là lời dặn dò về tình yêu thương gia đình, về việc ông muốn Minh và Thảo hòa thuận. Nhưng đến đoạn cuối, một sự thật khiến Minh chết lặng.

“Minh, con là niềm tự hào của cha. Nhưng Thảo… Thảo không chỉ là con gái của mẹ Lan. Nó là con ruột của cha. Trước khi mẹ con qua đời, cha đã có một sai lầm. Cha đã có Thảo với một người phụ nữ khác, và chỉ khi mẹ Lan xuất hiện, cha mới có cơ hội chuộc lỗi bằng cách đón Thảo về. Cha đã giấu sự thật này vì không muốn con tổn thương, nhưng cha hy vọng một ngày con sẽ chấp nhận em con.”

Lá thư rơi khỏi tay Minh. Anh ngồi bệt xuống sàn, đầu óc quay cuồng. Thảo không phải con riêng của mẹ kế. Cô là em gái ruột của anh, máu mủ của cha. Tất cả những cay nghiệt, những lời xúc phạm anh dành cho cô giờ đây như dao cứa vào tim.

Minh chạy đến tìm Thảo, lá thư vẫn nắm chặt trong tay. Anh tìm thấy cô đang ngồi dưới gốc cây trong vườn, nơi cha thường ngồi ngắm hoàng hôn. “Thảo… em đã biết chuyện này, đúng không?” Giọng Minh run rẩy.

Thảo ngẩng lên, đôi mắt cô đỏ hoe nhưng vẫn bình tĩnh. “Em biết từ lâu rồi, anh. Cha đã kể với em trước khi mất. Nhưng em không muốn nói ra, vì em sợ anh sẽ càng ghét em hơn.”

Minh quỳ xuống trước mặt Thảo, nước mắt trào ra. “Anh xin lỗi… Anh đã sai rồi. Anh không đáng làm anh trai của em.” Anh ôm chầm lấy Thảo, lần đầu tiên trong đời cảm nhận được sự gắn kết giữa hai người.

Nhưng sự thật không mang lại hòa bình như Minh hy vọng. Khi bà Lan biết được bí mật mà ông Hải giấu kín, bà sụp đổ. Bà không thể chấp nhận việc chồng mình từng phản bội, dù đó là trước khi bà đến. Bà Lan lặng lẽ rời khỏi căn nhà, để lại một lá thư ngắn: “Tôi không thể ở lại nơi mà sự thật bị chôn vùi quá lâu.”

Gia đình tan vỡ. Minh và Thảo, dù đã tìm thấy nhau trong tình thân, lại phải đối mặt với khoảng trống không thể lấp đầy. Mảnh đất từng là nguyên nhân tranh chấp giờ đây trở thành ký ức đau buồn, nơi họ từng có một gia đình, dù chỉ là trong khoảnh khắc ngắn ngủi.

Related Posts

EVN đã có câu trả lời cho những hóa đơn tiền điện cao bất thường

EVN yêu cầu các công ty điện lực rà soát những trường hợp khách hàng có hóa đơn tiền điện tăng bất thường trong kỳ hóa đơn…

Mẹ chồng mời 10 khách nhưng chỉ đưa 50 nghìn để con dâu đi chợ, tới giờ cơm, cô tươi cười bưng mâm lên khiến mọi người t/ái mặt

Sáng sớm, bà Hồng ngồi trước hiên, tay cầm điện thoại gọi cho mười người bạn trong hội hưu trí: – Trưa nay rảnh thì qua nhà…

Cách làm thủ tục sang tên xe chính chủ không cần chủ cũ c:ực dễ

Người dân có thể sang tên xe máy không cần chủ cũ tương tự các bước theo thủ tục “sang tên xe đối với xe đã chuyển quyền sở…

Bắt được con cá to như ng-ười sau cơn bão, cả làng túm tụm m;/ổ th;/ịt ăn mừng 40 mâm, nào ngờ đến khi làm sạch bụng cá thì tất cả tái mặt nô-n thá-o khi thấy…

Sau cơn bão số 9 quét qua làng chài An Duyên, nước rút để lại xác cá lớn dạt đầy bờ.Nhưng giữa bãi đá ngổn ngang, dân…

CHÍNH THỨC: EVN yêu cầu rà soát từng trường hợp có hóa đơn tiền điện tăng cao bất thường trong tháng 6

EVN yêu cầu rà soát các trường hợp khách hàng có sản lượng điện năng hoặc hóa đơn tiền điện tăng bất thường trong kỳ hóa đơn tháng 6.2025….

Nhân viên ghi sai số ở EVN sẽ bị xử lý như thế nào?

Ngay sau khi nhận được kiến nghị của khách hàng cũng như thông tin về một số trường hợp nhân viên ghi sai chỉ số công tơ…