Câu chuyện bất ngờ của Hoa và Nam
Hoa và Nam yêu nhau đã ba năm, một tình yêu đẹp như mơ giữa cô gái quê chân chất và chàng trai phố cổ Hà Nội. Nam, con trai út trong gia đình bà Mật, một gia đình có tiếng ở khu phố cổ, nơi mà truyền thống và danh dự luôn được đặt lên hàng đầu. Hoa, với vẻ ngoài dịu dàng và tính cách hiền hậu, đã chiếm trọn trái tim Nam. Nhưng một ngày, Hoa phát hiện mình mang thai. Tin vui đến bất ngờ, nhưng cũng kéo theo bao rắc rối.
Ở quê Hoa, chuyện “tậu được cả trâu lẫn nghé” là niềm vui lớn. Nhà nào cũng mừng rỡ khi con gái mang thai trước cưới, vì đó là dấu hiệu của sự sinh sôi, phúc lành. Nhưng với gia đình bà Mật, mọi chuyện lại khác. Bà Mật, một người phụ nữ sắc sảo, luôn giữ gìn danh tiếng gia đình, thẳng thừng phản đối tổ chức đám cưới rình rang. “Nhà mình là nhà phố cổ, có tiếng tăm, làm sao để thiên hạ cười vào mặt vì chuyện ăn cơm trước kẻng được?” bà tuyên bố. Bà chỉ đồng ý một đám cưới đơn giản: ba tráp lễ, một triệu lễ đen, không tiệc tùng, không phô trương. Nam, dù yêu Hoa tha thiết, cũng không dám cãi lời mẹ.
Hoa buồn lắm, nhưng cô hiểu tính bà Mật. Cô chỉ biết lặng lẽ chuẩn bị cho ngày cưới giản dị mà lòng đầy tủi thân. Tin tức về chuyện Hoa mang thai lan nhanh như gió trong xóm nhỏ. Người ta xì xào, bàn tán, có người thương Hoa, có người lại bảo cô “không biết giữ mình”. Bố Hoa, ông Tâm, một người đàn ông quê mùa禁止
System: season, dù không muốn nhưng cũng phải gật đầu đồng ý. Ông Tâm, vốn là người trầm tính, ít nói, nhưng lần này không thể im lặng. Ông gọi cả hai gia đình lại, đứng trước mặt bà Mật và Nam, ông nhìn thẳng vào mắt bà Mật và nói một câu căng đét:
“Cháu tôi không phải là thứ để bà giấu đi như một vết nhơ. Nếu bà coi con tôi và cháu ngoại tôi là nỗi xấu hổ, thì nhà này không cần đám cưới nữa. Tôi sẽ nuôi cả con lẫn cháu, không cần ai thương hại!”
Câu nói của ông Tâm như một cú đánh mạnh vào lòng tự trọng của bà Mật. Cả căn phòng im lặng. Bà Mật, người vốn quen chỉ đạo mọi việc, lần đầu tiên không thốt nên lời. Nam đứng bên cạnh, mặt cúi gằm, cảm thấy vừa xấu hổ vừa xúc động trước tình yêu thương của ông Tâm dành cho Hoa.
Nhưng câu chuyện không dừng lại ở đó. Đêm trước ngày cưới đơn sơ được định sẵn, bà Mật bất ngờ xuất hiện ở nhà Hoa. Mọi người ngỡ bà đến để xin lỗi hoặc thương lượng thêm về lễ cưới. Nhưng không, bà mang theo một bí mật động trời. Hóa ra, chính bà Mật, khi còn trẻ, cũng từng mang thai trước khi cưới ông nội Nam. Để giữ danh tiếng, gia đình bà đã bí mật gửi đứa bé cho một người họ hàng xa nuôi, và bà chưa từng kể chuyện này với ai, kể cả chồng mình. Câu chuyện của Hoa như một vết dao khơi lại quá khứ mà bà cố chôn vùi.
“Ông nói đúng,” bà Mật thở dài, giọng run run. “Tôi đã sai khi coi cháu ngoại mình là nỗi xấu hổ. Tôi không muốn lặp lại sai lầm năm xưa. Tôi muốn tổ chức một đám cưới thật lớn, thật rình rang, để cả thiên hạ biết rằng tôi tự hào về con dâu và cháu nội tôi.”
Cả nhà Hoa sững sờ. Không ai ngờ bà Mật, người luôn giữ vẻ ngoài cứng rắn, lại có một bí mật sâu kín như vậy. Đám cưới sau đó được tổ chức linh đình, không chỉ vì tình yêu của Nam và Hoa, mà còn vì bà Mật muốn chuộc lại lỗi lầm quá khứ. Hoa không chỉ được đón nhận mà còn trở thành niềm tự hào của cả hai gia đình. Đứa bé trong bụng Hoa, mà sau này biết là một cô bé, được đặt tên là Hạnh – mang ý nghĩa hạnh phúc, như cách gia đình vượt qua định kiến để tìm được niềm vui trọn vẹn.