Bí mật 17 năm
Ở một góc nhỏ của Cần Thơ, Hương, cô gái 20 tuổi, sống cuộc đời bình dị bên dòng sông Hậu. Nụ cười trong trẻo và đôi mắt mơ mòng của cô từng làm trái tim Minh, một công nhân xây dựng từ Thanh Hóa, rung động. Họ gặp nhau tình cờ tại công trường nơi Minh làm việc, và tình yêu chớm nở nhanh như cơn mưa chiều miền Tây. Nhưng đời không như mơ, Hương phát hiện mình mang thai. Tin vui xen lẫn lo âu, cô nắm tay Minh, hy vọng xây dựng một mái ấm.
Minh hứa sẽ đưa Hương về Thanh Hóa ra mắt gia đình. Ngày lên đường, Hương hồi hộp, bụng đã lấp ló dưới áo rộng. Nhưng khi bước vào căn nhà ngói cũ ở quê Minh, cô chỉ nhận được ánh mắt lạnh lùng từ bố mẹ anh. “Ăn cơm trước kẻng, không được!” – bố Minh quát, giọng đầy khinh miệt. Mẹ anh thì thở dài, bảo Hương về đi, gia đình không chấp nhận. Minh im lặng, chỉ nắm tay Hương thật chặt, hứa sẽ thuyết phục.
Ba tháng trôi qua, Hương chờ đợi trong vô vọng. Bụng cô ngày một lớn, nhưng Minh cứ lần lữa, viện cớ gia đình chưa đồng ý. Rồi một ngày, qua một người quen, Hương chết lặng khi biết sự thật: Minh đã làm đám cưới ở quê với một cô gái khác, người được gia đình anh chọn từ lâu. Hương không khóc, không gào thét. Cô chỉ lặng lẽ rời đi, ôm nỗi đau và đứa con trong bụng, quyết tâm làm mẹ đơn thân.
Mười bảy năm sau, Hương giờ là một người phụ nữ mạnh mẽ, chủ một quán cà phê nhỏ ở Cần Thơ. Con gái cô, Ngọc, giờ đã 16 tuổi, thông minh, xinh đẹp và luôn tò mò về cha mình. Hương chưa từng kể gì về Minh, chỉ nói rằng cha con đã mất từ lâu. Ngọc chấp nhận, nhưng sâu thẳm trong lòng, cô bé luôn muốn biết sự thật.
Một ngày, Ngọc tình cờ tham gia một chương trình truyền hình thực tế về tìm kiếm người thân. Cô đăng ký với hy vọng tìm được bất kỳ manh mối nào về cha. Hương ban đầu phản đối, nhưng thấy con gái kiên quyết, cô đành đồng ý, nghĩ rằng sẽ chẳng có kết quả gì.
Ngày quay chương trình, Ngọc đứng trên sân khấu, kể câu chuyện của mình. Cô không biết rằng, ở Thanh Hóa, Minh, giờ là một người đàn ông trung niên, đang xem truyền hình cùng vợ và hai đứa con. Khi hình ảnh Ngọc xuất hiện, Minh sững sờ. Đôi mắt cô bé giống hệt anh thời trẻ, và câu chuyện về người mẹ ở Cần Thơ khiến anh không thể chối bỏ. Vợ Minh, người chưa từng biết về Hương, quay sang nhìn anh, ánh mắt đầy nghi ngờ.
Twist bất ngờ: Nhưng điều khiến tất cả khán giả và chính Hương sửng sốt không phải là việc Minh xuất hiện để nhận con. Khi chương trình liên lạc với Minh, anh tiết lộ một bí mật động trời: anh không phải cha ruột của Ngọc. Mười bảy năm trước, Minh đã biết Hương mang thai, nhưng anh cũng phát hiện mình vô sinh sau một lần kiểm tra sức khỏe. Anh chọn im lặng, không nói với Hương, và vì áp lực gia đình, anh đồng ý cưới người khác. Người cha thực sự của Ngọc, theo Minh, là một người bạn thân của anh – một chàng trai từng yêu thầm Hương và có một đêm say rượu với cô trước khi Minh đưa cô về quê.
Hương bàng hoàng. Cô nhớ lại đêm định mệnh ấy, khi cô và người bạn của Minh uống rượu để quên nỗi buồn. Cô chưa từng nghĩ đó là sự thật. Chương trình kết thúc với cảnh Ngọc ôm mẹ khóc, còn Hương quyết định tìm người đàn ông kia, không phải để trách móc, mà để cho con gái cô biết được cội nguồn thực sự của mình.
Câu chuyện khép lại với hình ảnh Hương và Ngọc đứng bên sông Hậu, ánh hoàng hôn đỏ rực. Dù quá khứ đầy đau thương, họ biết rằng tương lai vẫn còn rộng mở, và tình mẫu tử là điều không gì có thể phá vỡ.