×

Hóa ra, trong lúc tôi thất vọng về những người mình cho là thân thiết, một người gần như xa lạ lại âm thầm quan tâm tôi theo cách giản dị nhất

Một Đêm Trong Bệnh Viện

Tôi là Nam, 35 tuổi, đang làm leader cho một công ty công nghệ khá danh tiếng ở Sài Gòn. Cuộc sống của tôi, nói không ngoa, thuộc dạng “ổn áp”. Lương cao, nhà đẹp, xe xịn, bạn bè xung quanh lúc nào cũng rôm rả. Trong số đó, tôi thân nhất với Hùng, trưởng phòng marketing của công ty. Chúng tôi hay tụ tập cuối tuần, nhậu nhẹt, kể chuyện đời, chuyện nghề. Hùng lúc nào cũng vui tính, hay pha trò, kiểu người mà ai cũng muốn làm bạn. Tôi luôn nghĩ mình may mắn khi có một người bạn như vậy.

Nhưng rồi, một ngày, cuộc sống tưởng như hoàn hảo của tôi bỗng chốc đảo lộn. Một buổi sáng, tôi tỉnh dậy với cơn đau ngực dữ dội. Ban đầu cứ nghĩ là do làm việc căng thẳng, thiếu ngủ, nhưng khi cơn đau không dứt, tôi buộc phải nhập viện. Bác sĩ chẩn đoán tôi bị viêm cơ tim cấp, cần nằm viện theo dõi ít nhất một tuần. Tin tức lan nhanh trong công ty. Tôi không mong cả thế giới đến thăm, nhưng ít ra, tôi nghĩ Hùng và vài người đồng nghiệp thân thiết sẽ ghé qua, hoặc ít nhất gửi một tin nhắn hỏi han.

Ngày trôi qua, rồi đêm đến, phòng bệnh im lặng đến lạnh người. Điện thoại tôi không một thông báo. Không một cuộc gọi từ Hùng, không một tin nhắn từ nhóm đồng nghiệp. Tôi nằm trên giường bệnh, nhìn trần nhà trắng toát, cảm giác tủi thân trào dâng. Những cuộc nhậu, những lần tâm sự, những lời hứa hẹn “có gì cứ gọi tao” giờ như gió thoảng qua. Tôi tự hỏi, mình đã làm gì sai để không ai đoái hoài?

Đêm thứ ba, tôi được ra viện. Vẫn không một lời hỏi thăm. Nửa đêm, ngồi trong căn hộ trống trải, tôi mở nhóm chat chung của công ty. Ngón tay lướt trên màn hình, tôi gõ một tin nhắn, ngắn gọn nhưng chất chứa nỗi lòng: “Cảm ơn mọi người vì đã luôn bên tôi. Hôm nay tôi ra viện, may mắn là mọi thứ ổn. Nhưng có lẽ tôi cần thời gian để suy nghĩ lại về những mối quan hệ quanh mình.” Tôi nhấn gửi, rồi tắt máy, không muốn đọc bất kỳ phản hồi nào.

Sáng hôm sau, điện thoại tôi rung liên hồi. Hàng chục tin nhắn từ nhóm chat, từ đồng nghiệp, và cả từ Hùng. Họ giải thích, họ xin lỗi. Hùng nhắn riêng, giọng hối hận: “Nam, tao xin lỗi. Tao bị kẹt với dự án gấp, cả team bị sếp dí deadline, không ai dám rời công ty. Tao định sáng nay ghé qua mà không biết mày ra viện rồi.” Những người khác cũng nói tương tự, rằng họ bận rộn, rằng họ nghĩ tôi chỉ nằm viện vài ngày và “chắc ổn thôi”. Tôi đọc, nhưng lòng vẫn nặng trĩu. Lời xin lỗi, dù chân thành, cũng không xóa được cảm giác cô đơn đêm qua.

Rồi, đúng lúc tôi định trả lời nhóm chat, một tin nhắn từ số lạ xuất hiện: “Anh Nam, em là Linh, thực tập sinh ở phòng marketing. Em không dám nhắn anh sớm vì sợ làm phiền, nhưng em có gửi một món quà nhỏ đến nhà anh. Mong anh mau khỏe.” Tôi ngẩn người. Linh? Cô bé thực tập nhút nhát, ít nói, chỉ mới vào công ty vài tháng? Tôi gần như chẳng nhớ nổi đã từng nói chuyện gì với cô ấy.

Chuông cửa reo. Tôi mở cửa, một hộp quà nhỏ đặt trước thềm, bên trong là một lọ mật ong rừng, một tấm thiệp viết tay: “Chúc anh mau khỏe. Em không biết anh thích gì, nhưng mẹ em nói mật ong tốt cho sức khỏe. Cố lên anh!” Nét chữ nguệch ngoạc, nhưng từng dòng như sưởi ấm trái tim tôi. Hóa ra, trong lúc tôi thất vọng về những người mình cho là thân thiết, một người gần như xa lạ lại âm thầm quan tâm tôi theo cách giản dị nhất.

Tôi mỉm cười, nhắn lại cho Linh một tin cảm ơn. Rồi tôi mở nhóm chat, gõ một dòng mới: “Cảm ơn mọi người vì đã quan tâm. Tôi ổn rồi. Và đặc biệt cảm ơn Linh, em nhắc anh rằng đôi khi sự tử tế đến từ những nơi không ngờ nhất.”

Từ hôm đó, tôi bắt đầu nhìn lại. Tôi vẫn làm leader, vẫn sống tốt, nhưng tôi học được rằng, những mối quan hệ thật sự đáng quý không phải lúc nào cũng đến từ những người ồn ào nhất bên ta. Đôi khi, sự chân thành lặng lẽ từ một người xa lạ mới là điều làm trái tim ta rung động.

Related Posts

Tên người gửi là anh trai của chồng tôi – người đã qua đời vài năm trước

Tôi ngồi trong căn hộ nhỏ mới thuê, ánh đèn vàng nhạt chiếu lên những bức tường trống trải. Sau cuộc ly hôn với Minh, tôi tưởng…

Cô dâu đang phát biểu bỗng ng;/ất xỉu ngay giữa lễ cưới khi nhìn thấy vết bớt son trên tay mẹ chú rể, thật không ngờ đây chính là người phụ nữ năm xưa đã…

Cô dâu đang phát biểu bỗng ngã quỵ giữa lễ cưới khi nhìn thấy vết bớt son trên tay mẹ chú rể — không ai ngờ, đó…

Mẹ chồng không cho mua mâm c.;úng đắt tiền vào ngày đầy tháng cháu, ai ngờ con dâu cao tay âm thầm bày ra đúng 1 thứ khiến bà vừa nhìn đã suýt ngấ;/t

Ngay từ khi mang thai, tôi đã quen cảnh bị mẹ chồng “so đo từng đồng”. Mỗi lần đi siêu âm, bà đều lèm bèm: “Tốn tiền…

Và tình yêu thương trước tiên nên dành cho chính mình, rồi mới tới những người khác

Lúc nào tôi cũng mỉm cười trừ khi một mình trong nhà vệ sinh. Có những ngày tôi nấu ba bữa cơm, giặt hai máy đồ, dọn…

Con trai vừa m:/ất chưa đầy tháng, cụ ông 86 tu;/ổi đã kết hôn với bạn gái của con, sau đám cưới tưởng viên mãn nào ngờ mở ngay ra 1 chuyện k/inh ho;;àng vào đêm tân hôn…

Cả họ ngỡ ngàng khi cụ Thưởng, 86 tuổi, vừa chôn con trai út chưa đầy 1 tháng, lại tuyên bố tổ chức đám cưới với người…

Tôi như rơi vào một khoảng trống không trọng lực, lòng tự trọng bị tổ//n thư//ơng nặng nề, còn trái tim thì hỗn loạn: Tôi đã làm gì sai?

Từ hôm đó, anh biến mất khỏi đời tôi đúng nghĩa đen… Người ta thường chỉ biết ơn khi nhận được điều gì đó. Nhưng đôi khi,…