×
×

Khi tôi đưa bức ảnh cho chú Nam, phản ứng của chú còn kỳ lạ hơn mẹ, chú nhìn chằm chằm vào cậu bé, tay hơi run.

Sau khi bố qua đời, tôi dành cả tuần để sắp xếp lại những di vật của ông. Trong số những cuốn sách cũ, giấy tờ ngả vàng và vài món đồ lặt vặt, tôi tìm thấy một bức ảnh đã sờn góc, được giấu kỹ trong một chiếc hộp gỗ nhỏ. Bức ảnh chụp gia đình tôi: bố, mẹ, và tôi, khi ấy chỉ mới năm tuổi, đứng trước ngôi nhà cũ ở ngoại ô. Nhưng điều khiến tôi sững sờ là sự hiện diện của một cậu bé khác, khoảng bảy tuổi, đứng ngay cạnh tôi, mỉm cười rạng rỡ. Cậu ta mặc một chiếc áo len xanh, đôi mắt sáng và gương mặt có nét gì đó rất quen thuộc.

Ngày ghi trên bức ảnh là ngày 15 tháng 8, năm 1995. Tôi nhớ rõ năm đó, vì đó là năm tôi bắt đầu đi học mẫu giáo. Nhưng tôi thề, tôi chưa từng gặp cậu bé này trong đời. Gia đình tôi chỉ có mình tôi là con một. Không anh chị em, không họ hàng thân thiết nào từng sống chung. Vậy cậu bé này là ai?

Tôi mang bức ảnh đến hỏi mẹ. Bà đang ngồi trong phòng khách, ánh mắt vẫn còn đỏ hoe sau tang lễ. Khi tôi đặt bức ảnh trước mặt, mẹ nhìn nó một lúc lâu, rồi bất ngờ tái mặt. “Con lấy cái này ở đâu ra?” – giọng mẹ run rẩy, gần như thì thào. Tôi kể về chiếc hộp gỗ, nhưng mẹ chỉ lắc đầu, nói rằng bà không nhớ gì về bức ảnh này. “Chắc là… nhầm lẫn gì đó thôi,” mẹ nói, nhưng ánh mắt bà tránh né, như thể đang giấu tôi điều gì.

Tối đó, tôi không ngủ được. Hình ảnh cậu bé cứ ám ảnh tôi. Tôi lục lại tất cả album ảnh gia đình, nhưng không tìm thấy cậu ta trong bất kỳ bức ảnh nào khác. Chỉ duy nhất bức ảnh này. Cuối cùng, tôi quyết định hỏi chú Nam, người bạn thân nhất của bố, người gần như là thành viên trong gia đình. Chú sống cách nhà tôi vài con phố, và tôi đến thăm chú vào sáng hôm sau.

Khi tôi đưa bức ảnh cho chú Nam, phản ứng của chú còn kỳ lạ hơn mẹ. Chú nhìn chằm chằm vào cậu bé, tay hơi run. “Cậu bé này… là Minh,” chú nói, giọng trầm xuống. “Nhưng không thể nào… Minh mất trước khi bức ảnh này được chụp.”

Tôi cảm thấy lạnh sống lưng. “Minh là ai?” – tôi hỏi. Chú Nam thở dài, kể rằng Minh là con trai lớn của bố mẹ tôi, anh

Related Posts

Mua sữa tăng chiều cao cho con nhưng nào ngờ bên trong sữa toàn là

Vụ sữa HIUP 27 bị xác định là hàng giả khiến nhiều phụ huynh hoang mang, lo lắng vì từng tin tưởng mua cho con uống với…

Khổ thân, con đã cò-i cọ-c lại uống sữa có chất q-uái q-uỷ này

Vụ sữa HIUP 27 bị xác định là hàng giả khiến nhiều phụ huynh hoang mang, lo lắng vì từng tin tưởng mua cho con uống với…

Cho cả 2 con uống hàng chục hộp sữa HIUP, người mẹ trẻ hoa-ng man-g uấ;t ngh;ẹn

Vụ sữa HIUP 27 bị xác định là hàng giả khiến nhiều phụ huynh hoang mang, lo lắng vì từng tin tưởng mua cho con uống với…

Sau chuyến đi làm ở Tây Bắc, thằng con trở về mặt mày ng-ơ ng-ẩn, 3 giờ sáng vẫn ngồi thắp n-hang cười nói một mình

Sau chuyến đi Tây Bắc, con trai tôi 3 giờ sáng cứ ngồi cười thắp nhang một mình — đến ngày dẫn cưới, thầy mo từ bản…

Sau khi cưới cô gái vùng cao, con trai tôi ngày càng héo hon như người bị rú-t c-ạn s-inh kh;/í — đến khi gọi thầy cú-ng nổi tiếng từ Yên Tử

Con trai tôi – Tuấn – vốn là chàng trai mạnh mẽ, khỏe khoắn, vừa kế thừa công ty xây dựng của gia đình, vừa chuẩn bị…

Con trai đi từ thiện ở vùng cao về bỗng đổi tính, nằng nặc đòi cưới cô gái dân tộc không ai quen biết — đến ngày ăn hỏi, tôi lên bản mới tá hỏa phát hiện khu đất 1000ha

Tôi là giám đốc một công ty xây dựng có tiếng, cả đời lo làm ăn, không vướng nợ ai, nhà có mỗi thằng con trai độc…