Tôi, Minh, 35 tuổi, đã từng trải qua một cuộc hôn nhân tan vỡ. Vợ cũ, Linh, phản bội tôi, để lại vết thương lòng không bao giờ lành. Chúng tôi có một cô con gái, bé Na, 6 tuổi, ánh sáng duy nhất trong cuộc đời tôi. Sau ly hôn, tôi thề sẽ không bao giờ để Linh gặp lại con, như một cách trả thù khiến cô ấy phải sống trong hối hận cả đời.
Nửa năm sau, tôi tái hôn với Vy, một cô giáo mầm non hiền lành, yêu trẻ con. Vy đối xử với Na như con ruột, và tôi tin cô ấy là người mẹ lý tưởng mà Na cần. Cuộc sống mới tưởng chừng đã ổn định. Chúng tôi sống trong một căn nhà nhỏ, tôi và Vy ngủ chung một phòng, còn Na có phòng riêng. Mọi thứ êm đềm, cho đến gần đây, Vy bỗng nói muốn ngủ cùng Na vài đêm. Na cũng hào hứng đòi mẹ ngủ cùng. Tôi thấy lạ, nhưng không nghĩ ngợi nhiều, chỉ mỉm cười đồng ý. Dù sao, đó cũng là dấu hiệu Vy và Na ngày càng gắn bó.
Tối hôm đó, Vy sang phòng Na từ 8 giờ, nói sẽ đọc truyện cho con nghe trước khi ngủ. Tôi bận rộn với công việc, mãi đến 9 giờ mới xong. Khi đi ngang qua phòng Na, tôi tò mò, nhẹ nhàng hé cửa nhìn vào, muốn xem hai mẹ con đang làm gì. Nhưng cảnh tượng trước mắt khiến tôi chết sững.
Trong ánh sáng mờ ảo của chiếc đèn ngủ, Vy không đọc truyện. Cô ấy ngồi bên giường, tay cầm một cuốn sổ nhỏ, thì thầm với Na. Na nằm trên giường, mắt nhắm nghiền, nhưng miệng mấp máy như đang trả lời. Tôi căng tai nghe, và những lời Vy nói khiến tim tôi như ngừng đập: “Con nhớ mẹ Linh không? Mẹ ấy nhờ cô gửi lời xin lỗi đến con… Mẹ ấy nói rất nhớ con, nhưng bố không cho gặp.”
Tôi sững sờ. Vy đang nói về Linh? Vợ cũ của tôi? Làm sao Vy biết được Linh? Tôi chưa từng kể chi tiết về Linh cho Vy, chỉ nói qua rằng cuộc hôn nhân trước tan vỡ vì mâu thuẫn. Cơn giận bùng lên trong tôi, nhưng tôi cố kìm nén, tiếp tục nghe. Vy nói tiếp, giọng nhỏ nhưng rõ: “Mẹ Linh bảo cô rằng, nếu con muốn, cô sẽ giúp con gặp mẹ. Nhưng con phải giữ bí mật, không được nói với bố, nhé?”
Na gật đầu, mắt vẫn nhắm, như đang trong cơn mê ngủ. Tôi nhận ra Vy không chỉ nói chuyện – cô ấy đang gợi ý, thậm chí thao túng tâm trí Na. Nhưng điều khiến tôi run rẩy không phải chỉ là việc Vy liên lạc với Linh sau lưng tôi. Đó là cuốn sổ trên tay Vy. Tôi nhận ra nó. Đó là cuốn sổ Linh từng dùng để ghi chép những lời dặn dò cho Na khi cô ấy còn ở với chúng tôi. Làm sao Vy có được nó? Và tại sao cô ấy lại làm điều này?
Tôi lặng lẽ đóng cửa, đầu óc quay cuồng. Đêm đó, tôi không ngủ. Tôi lục lọi lại những ký ức, những chi tiết nhỏ về Vy. Cô ấy xuất hiện trong đời tôi quá tình cờ – một lần tình cờ gặp ở công viên, khi cô ấy chơi đùa với Na và nhanh chóng chiếm được cảm tình của con bé. Tôi đã bị cuốn vào sự dịu dàng của Vy, nhưng giờ đây, mọi thứ bỗng trở nên nghi ngờ. Liệu Vy có thực sự là cô giáo mầm non hiền lành, hay cô ấy được Linh gửi đến, như một phần của kế hoạch lấy lại Na?
Sáng hôm sau, tôi vờ như không có gì xảy ra, nhưng âm thầm điều tra. Trong điện thoại của Vy, tôi tìm thấy những tin nhắn bí mật giữa cô ấy và một số lạ. Nội dung ngắn gọn nhưng đủ khiến tôi lạnh người: “Na đã bắt đầu nhớ Linh. Anh làm tốt lắm. Tiếp tục kế hoạch.” Người gửi tin nhắn không phải Linh, mà là một người đàn ông. Tôi chợt nhận ra, không chỉ Linh, mà có thể cả một mạng lưới đang đứng sau lưng Vy, và tôi – người tưởng đã nắm mọi thứ trong tay – hóa ra mới là con mồi.
Vy không chỉ là người được Linh thuê để tiếp cận Na. Cô ấy thực chất là em họ của Linh, và người đàn ông nhắn tin cho Vy là một thám tử tư mà Linh thuê để theo dõi tôi từ lâu. Họ đã lên kế hoạch tỉ mỉ, lợi dụng lòng tin của tôi và tình yêu của Na để từng bước đưa Linh trở lại cuộc đời con bé. Nhưng điều kinh khủng hơn cả: Linh không chỉ muốn gặp Na – cô ấy đang đấu tranh để giành lại quyền nuôi con, với bằng chứng rằng tôi đã cố tình ngăn cản tình mẫu tử, một hành động có thể khiến tôi mất Na mãi mãi.