Chuyến đi từ Bình Dương về quê nhà Hậu Giang vào ngày 24/10 có thể sẽ trở thành quãng đường ám ảnh suốt đời của chị T (36 tuổi).
Đó là ngày đứa con 1 tháng tuổi của chị mất sau thời gian được chăm sóc, điều trị tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh Bình Dương. Không còn đủ tiền mua quan tài cho con, chị xin được một chiếc thùng mì tôm. Quấn thi thể lạnh ngắt của đứa trẻ, chị đặt con vào thùng giấy dự định ôm lên xe khách để về quê.
“Bé suy dinh dưỡng, khi chào đời chỉ nặng hơn 1kg, nằm viện từ lúc sinh ra đến khi mất đi. Con mắc đủ thứ bệnh, nhiễm trùng hô hấp, viêm não”, chị nói.
Suốt một tháng qua, chi phí điều trị cho bé hơn 30 triệu đồng. Mẹ con chị T. nương tựa vào sự giúp đỡ của các y bác sĩ và những người tốt bụng.
“Tôi sinh con, nằm viện mà không có tiền ăn cơm, bác sĩ cũng thương và hỗ trợ giúp một phần viện phí, bà con xung quanh mỗi người cho 50.000, 100.000 đồng. Nhờ giúp đỡ nên phần gia đình phải đóng khoảng mười mấy triệu đồng. Lúc đưa con về lo hậu sự, trong túi tôi còn 900.000 đồng. Người ta cho cái thùng giấy đựng mì tôm, tôi định quấn con lại rồi đón xe khách về quê chôn”.
Hàng xóm tại khu nhà trọ khi biết tình hình của chị đã vội vàng lên mạng tìm nơi mai táng từ thiện. Chị nhận điện thoại của những người xa lạ trong tâm trạng rối bời. “Các anh bên từ thiện cho một cái hòm rồi đưa hai mẹ con chị T về quê ngay tối qua.