Tôi và chồng mới cưới được hai năm, cuộc sống khá êm đềm cho đến một ngày tôi lỡ tay chuyển nhầm 500 triệu vào tài khoản của mẹ chồng. Chuyện bắt đầu từ việc tôi định chuyển tiền cho một đối tác làm ăn, nhưng trong lúc vội vàng, tôi chọn nhầm số tài khoản trong danh bạ. Mẹ chồng tôi, bà Hiền, ít khi dùng điện thoại nên tôi không nghĩ bà sẽ phát hiện ra ngay.
Khi tôi nhận ra sai lầm, tim tôi như ngừng đập. 500 triệu là số tiền lớn, gần như toàn bộ vốn liếng tôi tích góp để khởi nghiệp. Tôi lập tức gọi cho mẹ chồng, giọng run run: “Mẹ ơi, con lỡ chuyển nhầm 500 triệu vào tài khoản mẹ rồi. Mẹ chuyển lại giúp con nhé, con đang cần gấp lắm!”.
Bà Hiền nghe xong, im lặng một lúc rồi từ tốn đáp: “500 triệu? Mẹ có thấy tin nhắn nào đâu. Chắc con nhầm rồi.” Tôi hoảng hốt kiểm tra lại giao dịch, rõ ràng tiền đã vào tài khoản bà, còn hiển thị cả tên bà nữa. Tôi gửi ảnh chụp màn hình cho mẹ chồng, nhẹ nhàng giải thích: “Mẹ xem này, tiền đã vào tài khoản mẹ rồi mà. Con xin mẹ chuyển lại, con thực sự cần để trả đối tác.”
Nhưng bà Hiền đột nhiên đổi giọng, lạnh lùng nói: “Tiền vào tay mẹ thì là của mẹ. Con dâu mà tính toán với mẹ chồng thế à? Thôi, cứ để mẹ giữ, sau này mẹ mua nhà cho hai đứa.” Tôi sững sờ, không ngờ bà lại nói vậy. Chồng tôi cũng cố thuyết phục mẹ, nhưng bà nhất quyết không trả, còn bảo: “Đàn ông mà để vợ quản tiền thì hèn lắm, mẹ giữ là đúng rồi.”
Tôi tuyệt vọng, nghĩ đến cảnh công ty phá sản, đối tác kiện tụng. Nhưng rồi, một ý tưởng lóe lên. Tôi âm thầm liên hệ ngân hàng, nhờ họ kiểm tra giao dịch. Sau vài ngày, nhân viên ngân hàng gọi lại, giọng đầy ngạc nhiên: “Chị ơi, tài khoản nhận tiền không phải của mẹ chồng chị đâu. Đó là tài khoản của một người tên Nguyễn Thị Hiền khác, trùng tên mẹ chồng chị thôi. Bà ấy vừa rút hết tiền và biến mất rồi.”
Tôi chết lặng. Hóa ra, trong danh bạ tôi có hai “bà Hiền” – mẹ chồng và một người quen cũ tôi từng giao dịch. Tôi đã chuyển nhầm cho người kia, và mẹ chồng tôi, không hiểu sao, lại vin vào đó để “diễn” như thật. Khi tôi kể chuyện này với mẹ chồng, bà chỉ cười khẩy: “Thế là con tự làm con khổ, đừng trách mẹ nhé!”
Cú twist bất ngờ không phải là mẹ chồng giữ tiền, mà là tôi đã tự đẩy mình vào một mớ hỗn độn chỉ vì sự nhầm lẫn tai hại ấy. Còn bà Hiền? Bà vẫn ung dung sống, không mảy may áy náy.