×

Ông lão ngồi ghế đá bến xe suốt 7 năm, tay ôm bộ quần áo rá/ch, ai cũng tưởng bị lẫn, cho đến ngày cả đoàn người ngoại quốc đến cúi đầu

Tại bến xe nhỏ ở một thị trấn hẻo lánh, có một ông lão tóc bạc, dáng người gầy gò, ngày nào cũng ngồi trên chiếc ghế đá cũ kỹ. Bảy năm trôi qua, từ sáng sớm đến chiều tà, ông lão cứ ngồi đó, đôi mắt trầm tư nhìn xa xăm. Người dân quanh vùng quen thuộc với hình ảnh ấy, nhưng chẳng ai biết ông là ai, từ đâu đến. Họ thì thầm với nhau rằng ông lão chắc bị lẫn, trí óc không còn minh mẫn, chỉ biết ngồi đó như một phần của khung cảnh bến xe.

Những người bán hàng gần bến xe đôi khi mang cho ông ít thức ăn, vài người đi đường tốt bụng dúi vào tay ông chai nước hay ổ bánh mì. Ông lão chỉ khẽ gật đầu cảm ơn, ít khi nói gì. Có người tò mò hỏi han, nhưng ông chỉ mỉm cười, đáp vài câu ngắn gọn rồi lại chìm vào im lặng. Dần dà, chẳng ai hỏi nữa. Họ nghĩ ông lão chỉ là một người già cô đơn, sống qua ngày mà chẳng còn mục đích gì.

Nhưng rồi một buổi chiều mùa thu, mọi thứ thay đổi.

Một chiếc xe bus lớn dừng lại ở bến xe, điều hiếm thấy ở thị trấn nhỏ bé này. Từ xe bước xuống một đoàn người ngoại quốc, trang phục lịch sự, dáng vẻ trang trọng. Họ có đủ mọi độ tuổi, từ những người trẻ tuổi mang theo máy ảnh, đến những người lớn tuổi tóc điểm bạc. Dân chúng quanh bến xe tò mò vây lại, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Cả đoàn người, hơn ba mươi người, đồng loạt hướng về phía ông lão đang ngồi trên ghế đá. Họ dừng lại, xếp thành hàng ngay ngắn, rồi cúi đầu thật sâu trước ông. Một người đàn ông lớn tuổi, có vẻ là trưởng đoàn, bước tới, quỳ một gối trước ông lão, nói điều gì đó bằng thứ tiếng mà chẳng ai ở bến xe hiểu. Ông lão khẽ đứng dậy, đặt tay lên vai người đàn ông, nói vài câu nhẹ nhàng. Đám đông xung quanh chết lặng, không ai dám tin vào mắt mình.

Người đàn ông ngoại quốc quay lại, nói với đoàn người bằng tiếng Anh, giọng đầy xúc động. Một cô gái trẻ trong đoàn, biết chút tiếng Việt, tiến đến đám đông đang ngỡ ngàng và giải thích. Giọng cô run run, như đang kể một câu chuyện khó tin.

Hóa ra, ông lão không phải người bình thường. Bảy mươi năm trước, khi chiến tranh loạn lạc, ông từng là một bác sĩ trẻ tình nguyện trong một bệnh viện dã chiến. Ở đó, ông đã cứu sống hàng trăm người, không phân biệt họ là ai, từ đâu đến. Trong số những người được ông cứu, có một nhóm trẻ em từ một ngôi làng bị tàn phá. Ông không chỉ chữa lành vết thương cho chúng, mà còn che chở, dạy chúng đọc viết, và giúp chúng tìm đường đến nơi an toàn trước khi chiến tranh chia cắt tất cả.

Những đứa trẻ ấy, giờ đã lớn lên, lan tỏa khắp thế giới. Họ không bao giờ quên người bác sĩ vô danh đã cho họ cơ hội sống. Qua nhiều năm, họ tìm kiếm ông, truyền tai nhau câu chuyện về người hùng thầm lặng. Cuối cùng, họ phát hiện ông đang sống lặng lẽ ở thị trấn này, ngày ngày ngồi trên ghế đá, như thể chờ đợi điều gì đó.

Đoàn người hôm nay là con cháu, học trò, và những người từng được ông cứu, cùng nhau trở về để bày tỏ lòng biết ơn. Họ đến từ khắp nơi trên thế giới, mang theo những câu chuyện, những kỷ vật, và cả những giọt nước mắt. Người đàn ông quỳ trước ông lão chính là một trong những đứa trẻ năm xưa, giờ đã trở thành một giáo sư danh tiếng.

Ông lão, vẫn với nụ cười hiền hậu, chỉ nói một câu: “Tôi chỉ làm điều phải làm.” Rồi ông ngồi lại ghế đá, như thể mọi thứ vừa xảy ra chỉ là một cơn gió thoảng qua.

Từ hôm đó, người dân thị trấn không còn nhìn ông lão như một người lẫn lão. Họ bắt đầu kể lại câu chuyện về ông, về lòng nhân ái thầm lặng, và về cách một con người có thể thay đổi cả thế giới mà không cần ai biết đến. Chiếc ghế đá ở bến xe giờ đây không chỉ là nơi ông lão ngồi, mà còn là biểu tượng của lòng tốt, của những điều kỳ diệu ẩn giấu trong những điều bình dị nhất.

Related Posts

Ngay bây giờ tại T. lòng se điếu cơ sở TP.HCM

Chiều 7/5, ghi nhận tại quán Lòng Chát cơ sở TP.HCM – nơi đang gây tranh cãi với món lòng se điếu – cho thấy quán tạm…

Bố chồng bất chấp lời can ng/ăn, đùng đùng nhận cô hàng xóm làm em gái kết nghĩa, 4 năm sau, chuyện lớn xảy ra khiến mẹ chồng tôi x/ấ/u h/ổ

Sau đám tang, nhà tôi ngỡ mọi chuyện đã khép lại. Vậy mà một tháng sau, bố tôi cầm trên tay cuốn sổ di chúc của bà…

Cô bé bán vé vội vàng số dúi mẩu giấy lạ vào tay đại gia, 3 ngày sau cả dòng họ giàu có kéo đến tìm gặp

Trong một buổi chiều mưa lất phất nơi bến xe tỉnh lẻ, cô bé tên My – mới chỉ 17 tuổi – ngồi co ro bên quầy…

Xây nhà 2 năm không xong vì bị hàng xóm làm khó, tôi chỉ còn thiếu nước q/uỳ l/ạy xuống xin

Tôi chỉ xây ngôi nhà nhỏ mà mất đến 2 năm trời, liên tục “chăm sóc”, “lót tay” hàng xóm nhưng vẫn bị họ nhũng nhiễu, tìm…

Bất ngờ khi biết sự thật về bản di chúc của Diva Hồng Nhung

Hồng Nhung cho biết cô viết di chúc không phải để chuẩn bị cho cái chết khi bị ung thư như nhiều người hiểu lầm. “Việc viết…

Nga Sumo – người được cộng đồng mạng lo lắng nhất lúc này

Cách đây gần 1 năm, Nga Sumo đã gây ấn tượng khi đến Thế lòng se điếu và ăn hết 15kg lòng. Nữ mukbang ăn rất ngon…