Buổi lễ rước dâu diễn ra tại nhà gái. Cô dâu – Linh – là người kín tiếng, không hay khoe khoang gì về gia cảnh. Nhà cô nằm trong con hẻm nhỏ, cổng sắt cũ kỹ, chẳng khác gì các hộ bình dân khác trong vùng.
Vừa bước vào sân, mẹ chú rể đã bĩu môi liếc quanh, miệng dấm dẳng:
“Cũng biết là nhà không khá, nhưng mà cưới kiểu này…
Nhìn là biết định cưới về để bấu víu vào nhà mình thôi!”
Lời nói chưa kịp nguội, cả họ nhà gái nghe thấy. Không khí chùng xuống. Cô dâu mặt tái đi, suýt rơi nước mắt.
Nhưng đúng 10 phút sau.
Tiếng còi xe vang vọng từ đầu hẻm. Người dân đổ xô ra xem. Một chiếc Rolls-Royce Phantom đen bóng loáng từ từ tiến đến, theo sau là đoàn xe 7 chiếc Mercedes-Benz, Lexus và BMW nối đuôi nhau.
Cửa xe mở ra… bước xuống là bố mẹ cô dâu.
Bố mặc vest Ý, mẹ đeo chuỗi ngọc trai ánh hồng, bước đi như giới thượng lưu thực thụ. Cả họ nhà trai mắt chữ O, miệng chữ A.
Một người họ hàng bên cô dâu khẽ thì thầm:
“Bác ấy là Chủ tịch chuỗi khách sạn 5 sao ven biển đấy… che tên đổi họ để Linh không bị chú ý.”
Mẹ cô dâu chỉ nhẹ nhàng mỉm cười, không một lời hơn thua. Bà tiến đến chỗ mẹ chú rể, nhẹ giọng:
“Chúng tôi chọn tổ chức lễ cưới giản dị là để nhìn người, không phải để khoe của.
Nhưng xem ra… sự im lặng của chúng tôi lại bị hiểu sai.”
Cả họ nhà trai đứng chết trân. Mẹ chú rể cố nặn ra một nụ cười gượng gạo, nhưng tay run không cầm nổi ly trà.
Cô dâu lúc ấy vẫn lặng lẽ, chỉ khẽ nắm tay mẹ như muốn nói:
“Con biết tại sao mẹ luôn dạy con: càng có, càng phải khiêm.”
Đám cưới hôm đó viral trên mạng xã hội. Người ta gọi đó là:
“Màn xuất hiện khiến cả họ nhà trai cúi đầu im lặng”
Và câu nói sau cùng của mẹ cô dâu được dân mạng truyền tay như một cái tát ngược:
“Chúng tôi không cho con mình bấu víu vào ai.
Nhưng chúng tôi sẵn sàng xem ai đủ tư cách để dựa vào con gái mình.”