×

Phó hiệu trưởng đu//ổi việc chú bảo vệ già đúng lễ 30/4, 24 giờ sau, ông run rẩy khi tỷ phú tìm đến

Sáng ngày 30/4, ánh nắng vàng rực chiếu khắp sân trường THPT Hòa Bình, nơi chú Tư – người bảo vệ già với mái tóc bạc và nụ cười hiền hậu – đang chậm rãi quét lá. Chú gắn bó với ngôi trường hơn 20 năm, được mọi người yêu quý vì sự tận tụy. Nhưng hôm nay, không khí lễ hội chẳng chạm đến chú.

Ông Hùng, phó hiệu trưởng mới bổ nhiệm, bước ra từ văn phòng, tay cầm tờ quyết định đuổi việc. “Chú Tư, tuổi chú cao rồi, trường cần người trẻ, nhanh nhẹn hơn,” ông nói, giọng lạnh lùng. “Hôm nay là ngày cuối của chú.”

Chú Tư sững sờ, cây chổi khựng lại. “Thầy Hùng… tôi vẫn làm tốt mà, sân trường lúc nào cũng sạch…” Chú run run nói, nhưng ông Hùng đã quay đi. Học sinh đứng xa xì xào thương chú, nhưng chẳng ai dám lên tiếng.

Chú Tư lặng lẽ thu dọn – một áo mưa cũ, bình nước inox, vài tấm ảnh gia đình – rồi rời trường. Đêm đó, trong căn nhà tranh ngoại ô, chú ngồi thẫn thờ, lo lắng cho ngày mai.

24 giờ sau

Sáng 1/5, một chiếc Rolls-Royce dừng trước cổng trường, thu hút mọi ánh nhìn. Người đàn ông lịch lãm bước xuống, tự giới thiệu là Trần Minh Tuấn, tỷ phú, cựu học sinh trường cách đây 30 năm.

Ông Hùng vội chạy ra, nụ cười tươi, “Thưa anh Tuấn, trường vinh dự đón anh! Mời vào, chúng tôi chuẩn bị trà ngon!” Ông hồ hởi, mơ đến khoản tài trợ lớn.

Nhưng ông Tuấn khoát tay, mắt sắc lạnh. “Tôi không đến uống trà. Tôi tìm chú Tư, bảo vệ trường.”

Ông Hùng ngớ người. “Chú… chú Tư? Chú ấy… nghỉ việc hôm qua rồi.”

Ông Tuấn cau mày, giọng trầm xuống. “Nghỉ việc? Ai đuổi chú Tư?” Cả trường im phăng phắc, ông Hùng run rẩy.

Ông Tuấn kể, giọng xúc động: Ba mươi năm trước, gia đình ông nghèo khó, suýt bỏ học. Chú Tư, khi ấy còn trẻ, đã âm thầm mua sách, trả học phí từ lương ít ỏi. “Chú là ân nhân. Tôi thành tỷ phú hôm nay nhờ chú,” ông nói.

Ông Hùng tái mặt, tay run. Ông Tuấn tiếp: “Tôi định cảm ơn chú, xây thư viện cho trường, lo cho chú an hưởng tuổi già. Nhưng giờ… ông đã làm gì ân nhân của tôi?”

Không chờ ông Hùng thanh minh, ông Tuấn ra lệnh cho trợ lý: “Tìm chú Tư ngay, đưa về biệt thự, chăm sóc chu đáo. Còn trường này…” Ông nhìn ông Hùng, giọng lạnh, “tôi sẽ xem lại việc hợp tác. Người không trân trọng nhân nghĩa không xứng nhận giúp đỡ.”

Chiều đó, chú Tư được đón về biệt thự sang trọng. Ông Tuấn quỳ xin lỗi chú, hứa lo cho chú cả đời. Tại trường, ông Hùng ngồi thẫn thờ, đối mặt ánh mắt trách móc của đồng nghiệp và học sinh. Quyết định ngày 30/4 khiến ông mất cơ hội lớn nhất trong đời.

Chú Tư mỉm cười bên gia đình mới – những người trân trọng chú. Ông Hùng, dù giữ ghế phó hiệu trưởng, mãi mang hối hận vì coi nhẹ lòng nhân ái.

Related Posts

Cựu bí thư tỉnh Vĩnh Phúc và những lần nhận hoilo từ Hậu “pháo”

Những lần đến gặp bà Hoàng Thị Thúy Lan (cựu Bí thư Vĩnh Phúc), Hậu “Pháo” đều có tiền tỷ “lót tay”. Số tiền mà cựu Bí…

Nguyên trưởng công an huyện báo cáo về tin đồn ‘có họ với tài xế’ trong vụ cha tìm công lý cho con ở Vĩnh Long

Nguyên Trưởng Công an huyện Trà Ôn khẳng định, không chỉ đạo CSGT thay đổi hiện trường, hồ sơ về vụ tai nạn giao thông làm nữ…

Hiệu trưởng đu//ổi học con trai của một nông dân, hôm sau, ông t/ái mặt khi chiếc trực thăng đáp xuống

Tại một trường trung học công lập ở ngoại ô Hà Nội, thầy Tuấn, hiệu trưởng của trường, nổi tiếng với tính cứng nhắc và nguyên tắc….

Cô gái ngh/èo tặng hết 1 triệu tiền tiết kiệm cho cựu chiến binh, 30 phút sau, một vị tướng tìm tới tận cửa nhà và nói…

Ở một thị trấn nhỏ ven sông, có cô gái nghèo tên Linh, mồ côi từ nhỏ, sống trong căn nhà gỗ cũ kỹ. Linh làm việc…

Nghe lời vợ, con trai đu//ổi mẹ già 80 tuổi không nơi bấu víu ra khỏi nhà, 10 ngày sau sự thật rơi nước mắt được h//é l//ộ

Bà Hiền, tám mươi tuổi, sống trong căn nhà nhỏ ở một vùng quê nghèo. Căn nhà ấy là cả cuộc đời bà, nơi bà và chồng…

Sợ con dâu di truyền bệnh tâ;;m thầ//n từ mẹ ruột, mẹ chồng ép con trai ký hợp đồng thuê đ;/ẻ

Mẹ chồng bà Ngọc là kiểu người trọng “giống nòi” đến cực đoan. Khi biết mẹ ruột của con dâu từng có tiền sử tâm thần phân…