Ở một ngôi làng nhỏ nằm giữa thung lũng xanh mướt, câu chuyện về hai anh em sinh đôi Nam và Phong từng là đề tài bàn tán không ngớt của người dân. Nam và Phong giống nhau như hai giọt nước, từ khuôn mặt, dáng người, đến cả giọng nói và cử chỉ. Họ luôn gắn bó, không bao giờ rời xa nhau, và dường như có một sự đồng điệu kỳ lạ mà không ai lý giải được. Nhưng điều khiến cả làng xôn xao nhất chính là quyết định của họ: cả hai nằng nặc đòi cưới chung một cô gái – Hạnh, một cô gái hiền lành, xinh đẹp trong làng.
Hạnh ban đầu rất bối rối trước lời cầu hôn kỳ lạ này. Cô không hiểu tại sao hai anh em lại có ý định như vậy, nhưng tình yêu cô dành cho Nam – người cô quen biết và trò chuyện nhiều hơn – đã khiến cô gật đầu đồng ý. Phong, dù ít nói chuyện với Hạnh hơn, luôn tỏ ra đồng tình với quyết định của anh trai. Người dân trong làng thì xì xào bàn tán, kẻ cho rằng hai anh em bị điên, người lại bảo họ chỉ đang đùa giỡn. Nhưng bất chấp tất cả, đám cưới vẫn diễn ra trong sự ngỡ ngàng của mọi người.
Đêm tân hôn, điều kỳ lạ đã xảy ra. Hạnh, với trái tim hồi hộp, chờ đợi trong căn phòng được trang trí đơn sơ nhưng ấm áp. Cô nghĩ rằng sẽ có một cuộc tranh cãi, hoặc ít nhất là một sự giằng co giữa hai anh em để quyết định ai sẽ ở lại với cô. Nhưng không, cả Nam và Phong chỉ bước vào, mỉm cười, chúc cô ngủ ngon, rồi lặng lẽ ai về phòng người nấy. Hạnh ngỡ ngàng, nhưng trong lòng lại cảm thấy nhẹ nhõm. Cô tự nhủ có lẽ họ đã thỏa thuận với nhau, và cô chỉ cần sống tốt với cả hai là được.
Thời gian trôi qua, cuộc sống của Hạnh với hai anh em sinh đôi diễn ra êm đềm một cách kỳ lạ. Nam và Phong không bao giờ tranh giành cô, họ chia sẻ mọi thứ một cách hòa thuận, từ công việc đồng áng đến việc chăm sóc Hạnh. Hạnh dần quen với cuộc sống này, dù đôi lúc cô vẫn cảm thấy có gì đó bất thường. Cô không thể phân biệt được ai là Nam, ai là Phong trong những khoảnh khắc họ đứng cạnh nhau, và đôi khi cô tự hỏi liệu mình có thực sự hiểu chồng mình hay không.
Rồi một năm sau, Hạnh mang thai. Cả Nam và Phong đều rất vui mừng, nhưng niềm vui ấy lại khiến Hạnh bắt đầu nghi ngờ. Cô nhận ra rằng mình không thể xác định được đứa bé là con của ai, bởi cô không biết chắc liệu mình đã gần gũi với Nam hay Phong. Sự nghi ngờ ấy lớn dần, và Hạnh quyết định âm thầm điều tra sự thật.
Một đêm, khi cả hai anh em đã ngủ say, Hạnh lén vào phòng của Nam. Cô tìm thấy một cuốn nhật ký cũ kỹ, được giấu kỹ dưới gầm giường. Những trang giấy đã ngả vàng, nhưng nét chữ thì rõ ràng. Hạnh run rẩy lật từng trang, và sự thật kinh hoàng dần lộ ra.
Hóa ra, Nam và Phong không phải là hai người. Họ chỉ là một người – một người mắc chứng rối loạn đa nhân cách. “Nam” và “Phong” chỉ là hai nhân cách khác nhau tồn tại trong cùng một cơ thể. Người đàn ông mà Hạnh cưới, người mà cô gọi là chồng, đã sống với hai nhân cách từ nhỏ. Trong nhật ký, anh ta viết rằng anh không muốn Hạnh biết sự thật, vì anh sợ cô sẽ rời bỏ anh. Anh đã cố gắng duy trì hai nhân cách để Hạnh cảm thấy cô đang sống với cả “Nam” và “Phong”, nhưng anh không ngờ rằng điều đó lại khiến Hạnh rơi vào vòng xoáy nghi ngờ.
Đêm tân hôn, không có ai tranh giành Hạnh, bởi chỉ có một người duy nhất bước vào phòng. Người đó, với nhân cách của cả Nam và Phong, đã tự nhủ rằng anh sẽ không làm tổn thương Hạnh bằng cách để cô biết sự thật. Nhưng giờ đây, khi Hạnh đọc những dòng cuối cùng trong nhật ký – “Tôi không biết mình có thể tiếp tục giả vờ bao lâu nữa” – cô cảm thấy cả thế giới như sụp đổ.
Hạnh ngồi thẫn thờ trong bóng tối, cuốn nhật ký rơi xuống sàn. Cô không biết phải đối diện với người chồng của mình – hay đúng hơn là những nhân cách của anh – như thế nào. Đứa bé trong bụng cô, liệu có thực sự là con của một người bình thường, hay nó sẽ mang theo những bí mật đáng sợ mà cô vừa khám phá?
Câu chuyện về Hạnh và hai anh em sinh đôi kết thúc trong sự im lặng nặng nề. Có người nói Hạnh đã rời làng ngay sau đó, mang theo đứa bé chưa chào đời. Có người lại bảo cô vẫn ở lại, sống tiếp với người chồng kỳ lạ của mình, nhưng không ai thực sự biết sự thật. Chỉ biết rằng, từ đó về sau, ngôi làng nhỏ ấy không còn nhắc đến Nam và Phong nữa, như thể họ chưa từng tồn tại.