×

Bà lão già nua mặc quần áo rách rưới móc khắp các túi để gom tiền mua vé máy bay thương gia khiến ai nấy cũng xì xào

Bà Hạnh, một người phụ nữ ngoài 0 tuổi, dáng vẻ khắc khổ, đôi bàn tay chai sần vì bao năm làm lụng vất vả. Bộ quần áo bà mặc đã sờn màu, chiếc áo khoác mỏng manh không đủ che chắn cái lạnh buốt của buổi sáng sớm. Bà chạy hối hả vào sân bay, đôi dép cao su cũ kỹ kêu lép kẹp trên sàn đá hoa sáng bóng. Hơi thở bà gấp gáp, mồ hôi lấm tấm trên trán, nhưng ánh mắt lại ánh lên một sự quyết tâm mãnh liệt.

Bà Hạnh không quen với không khí hiện đại của sân bay. Những ánh đèn sáng choang, tiếng loa thông báo vang vọng, và dòng người tấp nập khiến bà lúng túng. Nhưng bà không có thời gian để chần chừ. Bà phải về quê ngay lập tức – con gái bà, đứa con gái duy nhất, đang trong cơn nguy kịch sau một tai nạn giao thông. Tin nhắn từ người nhà gửi đến như một nhát dao đâm vào tim bà: “Mẹ ơi, con Lan nguy lắm rồi, mẹ về ngay đi, không kịp mất!”

Bà Hạnh lục tung mọi túi trên người, từ chiếc túi vải cũ kỹ đeo chéo vai đến cả những túi nhỏ may bên trong áo. Từng đồng tiền lẻ nhàu nhĩ, những tờ tiền mệnh giá nhỏ được bà cẩn thận gấp lại, tất cả được bà gom góp từ những ngày bán rau ngoài chợ, nhịn ăn nhịn mặc để dành dụm. Số tiền ấy, đối với bà, là cả một gia tài. Nhưng khi đến quầy vé, bà mới biết chuyến bay sớm nhất về quê chỉ còn hạng thương gia – một hạng vé mà bà chưa từng nghĩ mình sẽ đặt chân lên.

“Cháu ơi, bao nhiêu tiền hả cháu?” bà run run hỏi cô nhân viên bán vé, giọng nói đầy lo lắng.

“Dạ, vé thương gia là 15 triệu ạ,” cô nhân viên trả lời, ánh mắt thoáng chút nghi ngờ khi nhìn bộ dạng của bà.

Bà Hạnh cắn môi, đếm lại số tiền trên tay. Vừa đủ, nhưng đó là tất cả những gì bà có. Không do dự, bà đẩy đống tiền qua quầy, giọng khẩn thiết: “Cho cô mua vé, cô phải về ngay, con cô đang nguy kịch!”

Cô nhân viên ngập ngừng một chút, nhưng rồi cũng nhanh chóng làm thủ tục cho bà. Bà Hạnh ôm chặt tấm vé trong tay, chạy vội về phía cổng soát vé ưu tiên dành cho hạng thương gia. Đám đông xung quanh bắt đầu chú ý đến bà. Một người phụ nữ trông nghèo khổ, quần áo cũ kỹ, lại chen vào lối đi dành cho những người giàu có, sang trọng – điều đó khiến họ không khỏi tò mò và xì xào.

“Chắc bà này đi nhầm rồi,” một người đàn ông mặc vest lịch lãm thì thầm với người bên cạnh, giọng điệu đầy mỉa mai.

“Nhìn mà xem, có giống người bay thương gia đâu, chắc không biết đọc bảng hướng dẫn,” một cô gái trẻ khác che miệng cười khúc khích.

Bà Hạnh nghe thấy những lời bàn tán, nhưng bà không quan tâm. Tâm trí bà chỉ hướng về con gái, về hình ảnh đứa con nằm trên giường bệnh, đang chờ mẹ. Bà bước đến quầy soát vé, đưa tấm vé ra với đôi tay run rẩy. Nhân viên sân bay nhìn bà, rồi nhìn tấm vé, ánh mắt thoáng chút ngạc nhiên nhưng vẫn lịch sự làm thủ tục cho bà.

Đúng lúc đó, điện thoại bà Hạnh reo lên. Một tin nhắn mới hiện lên màn hình chiếc điện thoại cũ kỹ, vỡ một góc. Người đàn ông mặc vest đứng gần đó vô tình liếc qua và đọc được nội dung: “Mẹ ơi, bác sĩ nói con Lan chỉ cầm cự được vài tiếng nữa thôi, mẹ về nhanh nhé, con sợ lắm…” Tin nhắn kèm theo một bức ảnh – một cô gái trẻ nằm trên giường bệnh, gương mặt nhợt nhạt, xung quanh là dây truyền và máy móc.

Không khí bỗng chốc im lặng. Những ánh mắt tò mò, những nụ cười mỉa mai ban nãy giờ thay bằng sự ái ngại và cảm thông. Người đàn ông mặc vest cúi đầu, cảm thấy xấu hổ vì những lời mình vừa nói. Cô gái trẻ ban nãy cũng lặng lẽ quay đi, không dám nhìn thẳng vào bà Hạnh nữa.

Bà Hạnh không để ý đến sự thay đổi của đám đông. Bà chỉ vội vã bước qua cổng soát vé, đôi mắt đỏ hoe, lòng đau như cắt. Chuyến bay thương gia hôm đó không chỉ chở những doanh nhân giàu có hay những người đi du lịch xa hoa, mà còn chở một người mẹ nghèo khổ, sẵn sàng đánh đổi tất cả để được ở bên con trong những giây phút cuối cùng.

Khi máy bay cất cánh, bà Hạnh ngồi lặng lẽ trên chiếc ghế rộng rãi, xa lạ với sự sang trọng xung quanh. Bà nắm chặt điện thoại, thì thầm: “Lan ơi, mẹ sắp đến rồi, con ráng chờ mẹ nhé…” Nước mắt bà lăn dài trên gò má nhăn nheo, nhưng trong lòng bà vẫn cháy lên một tia hy vọng mong manh – hy vọng rằng bà sẽ kịp nói lời yêu thương với con gái trước khi quá muộn.

Related Posts

Mẹ chồng ngh//èo bị con dâu ép ra khỏi nhà, sau 9 năm bặt vô âm tín, con dâu sữ/ng s/ờ khi biết khối tài sản bà đang có

Ở làng quê yên bình thuộc xã Tân Phú, cậu con trai tên Hùng vốn nổi tiếng là người nhu nhược, sống dưới sự chi phối của…

Tôi định công khai bằng chứng vợ ngo/ại tì//nh thì bỗng nhận được tin độ;;ng tr/ời

Hùng, một giám đốc giàu có, luôn tự hào về cuộc sống hoàn hảo của mình: sự nghiệp thành công, một người vợ xinh đẹp tên Lan,…

Chồng làm công chức lương bằng 1/3 lương tôi làm ở KCN, nhưng tôi vẫn đi xe máy đi làm còn nhường anh ô tô

Tôi tên là Hạnh, 32 tuổi, làm công nhân tại một khu công nghiệp cách nhà 50km. Công việc của tôi vất vả nhưng thu nhập ổn…

Tôi quyết định tìm hiểu xem tại sao bà lại sống kh;;ổ s:ở thế, trong khi lương hưu cao ngất ngưởng.

Tôi và mẹ chồng chưa bao giờ thực sự hòa hợp. Bà là người kiệm lời, sống khép kín, lúc nào cũng mặc những chiếc áo phông…

TikToker Sư Tử Ăn Chay tiếp tục lên tiếng về vụ kẹo Kera

TikToker Sư Tử Ăn Chay vừa chia sẻ video trên mạng xã hội và khẳng định anh không phải người hùng, đồng thời lên tiếng xin lỗi…

SỰ THẬT về mối qu;a;n h;ệ giữa Hoa hậu Thùy Tiên và Lê Thành Công – người vừa bị b:ớ cùng Quang Linh

Danh tính của người này khiến không ít cộng đồng mạng tò mò bởi anh luôn xuất hiện trong các bức ảnh cùng team Quang Linh Vlogs…