Ngày giỗ ông nội chồng – cũng là chồng cũ của mẹ chồng tôi – cả họ tụ họp đông đủ. Nhà có tiếng nề nếp nên con cháu ai cũng tề chỉnh, mặc áo dài, vest, mâm cao cỗ đầy.
Mẹ chồng tôi năm nay vừa tròn 50 tuổi, vốn nổi tiếng khắt khe, nói một là một, hai là hai, chuyện gì cũng giữ thể diện.
Ấy thế mà khi cả họ đang rôm rả gắp gỏi, cúng xong chuẩn bị vào ăn thì bà đột nhiên đứng lên, mặt nghiêm nghị:
“Tôi xin phép có chuyện quan trọng muốn thông báo…”
Cả họ nín lặng. Không khí chợt khựng lại như bị ai dội gáo nước lạnh.
Bà nói chậm rãi:
“Tôi… tôi có thai.”
Một giây. Hai giây. Ba giây…
Rồi cả mâm họ bật cười phá lên.
“Bà thông gia này biết đùa nha!”
“50 tuổi rồi còn… ui trời ơi!”
Có người nghẹn cả miếng giò, người thì cười đến đỏ mặt.
Nhưng bà không cười. Bà rút ra một tờ giấy màu trắng gấp làm tư, đặt xuống bàn.
Giọng bà đều đều:
“Đây là phiếu siêu âm. Của bệnh viện trung ương.
Thai 9 tuần tuổi. Nhịp tim tốt. Thai khoẻ mạnh.”
Không khí lập tức đóng băng.
Ai cũng nín thở. Một vài người tái mặt.
Chị chồng tôi rụng đôi đũa đang gắp miếng gà, còn em chồng thì líu cả lưỡi:
“Mẹ… ai… ai là… bố đứa bé?”
Bà thở dài, quay người ra hiệu.
Một người đàn ông xuất hiện ở cửa phòng.
Cả họ chết lặng.
Vì đó chính là… con rể út – chồng của cô con gái thứ ba!
Hoá ra, từ lâu mẹ chồng đã không hài lòng với việc con gái út lấy một người đàn ông chỉ biết làm shipper.
Trong quá trình “dạy dỗ”, chỉ bảo cách đối nhân xử thế cho con rể, hai người lén lút qua lại suốt hơn nửa năm.
Con gái không biết. Cả nhà không biết.
Cho đến cái hôm bà phát hiện ra chậm kinh – tưởng mãn kinh nên không để tâm.
Nhưng khi cái thai ngày một lớn, bà vẫn định giấu.
Chỉ là giỗ năm nay bà muốn mọi việc chấm dứt sạch sẽ, nên quyết định nói thật một lần.
Mâm giỗ tan nát.
Cô con gái út ngất xỉu tại chỗ, mẹ chồng phải gọi xe cấp cứu.
Cả họ không ai dám nhắc lại bữa giỗ hôm đó nữa.
Và chỉ có một câu đồn truyền ra khắp cả xã:
“Giỗ bố chồng, con rể lên làm bố… tiếp theo.”