×

Cả họ đều chép miệng nói tôi “đời này coi như bỏ”


Cả họ cười nhạo khi tôi đi làm công nhân – 6 năm sau, họ xếp hàng trước cổng xưởng tôi để xin một cơ hội sống

6 năm trước, khi tôi chọn đi làm công nhân thay vì học đại học, cả họ hàng không ai thèm giấu nụ cười khinh thường.

Dì ba chép miệng:

“Đời nó coi như bỏ!”

Anh họ nhếch mép:

“Đợi nó lấy chồng rồi mở sạp rau bán ngoài chợ thôi!”

Thậm chí, mỗi lần ăn giỗ, họ cố tình hỏi tôi những câu móc mỉa:

“Làm công nhân cực lắm hả? Một tháng được nổi 5 triệu không con?”


Tôi âm thầm chịu đựng.
Cúi đầu làm việc, học hành, rồi vay vốn mở xưởng cơ khí.
6 năm, từ cô công nhân tay lấm, tôi trở thành giám đốc của một doanh nghiệp gia công lớn nhất khu công nghiệp.

Đúng lúc kinh tế khủng hoảng, thất nghiệp tràn lan, cả họ lũ lượt kéo lên xin việc.

Ngày hôm ấy, hơn 10 người lố nhố trước cổng công ty tôi.
Trong số đó, có người từng nhổ toẹt vào giấc mơ nhỏ nhoi của tôi năm xưa.

Họ rụt rè cầm đơn xin việc, ánh mắt né tránh, giọng lí nhí:

“Em cho tụi chị cơ hội làm lại… Dù chỉ là quét rác cũng được…”

Tôi nhìn họ.
Không phải với ánh mắt hằn học, mà bằng sự điềm nhiên đã chắt chiu qua năm tháng.


Tôi gật đầu:

“Tôi sẽ cho các anh chị một cơ hội.”

Họ thở phào. Nhiều người suýt bật khóc.

Nhưng tôi chưa nói hết.

Tôi yêu cầu:

Hợp đồng thử việc 6 tháng, mức lương thấp nhất khung.

Làm ở bộ phận nặng nhọc nhất: bốc xếp kho hàng, ca đêm.

Đánh giá từng tháng, chỉ cần chểnh mảng hay thái độ tệ lập tức sa thải không báo trước.

Phải ký cam kết không đòi hỏi, không kiện tụng, nếu bị cho nghỉ việc bất kỳ lúc nào.

Cả đám người chết lặng.
Anh họ tôi – người từng chê tôi “ăn cơm hộp” – mặt xám ngoét, tay run run cầm bút ký vào bản cam kết.

Tôi mỉm cười nhạt, lạnh lùng nói:

“Năm xưa, tôi cũng bắt đầu như thế.
Không ai chìa tay ra giúp, nên bây giờ… các anh chị cũng tự đứng dậy như tôi từng làm.”


Trong những ngày sau đó, tôi thản nhiên nhìn cảnh chị họ còng lưng đẩy hàng trong đêm lạnh, chú họ vác nặng mướt mồ hôi, dì ba – người hay mỉa mai nhất – gục xuống trong kho khi làm ca đêm.

Không oán hận.
Không hả hê.
Chỉ là công bằng.

Related Posts

Cảnh giác với nhiều loại nước súc miệng nổi tiếng gây bệnh

Nước súc miệng được dùng để bảo vệ và chăm sóc răng, hơi thở. Thế nhưng cùng với đó, người sử dụng có thể mắc nhiều bệnh…

Mối qu:a:nh:ệ giữa Hòa Minzy và mẹ bạn trai thiếu gia như thế nào? Nay đã quá rõ sự thật, ch:ia t:ay là có lý do cả

Mối quan hệ giữa Hòa Minzy và mẹ bạn trai Minh Hải đang thu hút sự quan tâm của dư luận. Không còn là tin đồn, chiều…

Đại tá Bùi Quang Thận – Người cắm cờ giải phóng trên nóc Dinh Độc Lập ngày 30/4/1975

Bùi Quang Thận – Đại tá QĐND Việt Nam cắm cờ trên nóc Dinh Độc Lập Bùi Quang Thận sinh năm 1948, mất năm 2012. Ông sinh…

Đây chính là nhân vật lịch sử của 11h30 ngày 30/4/1975

Bùi Quang Thận – Đại tá QĐND Việt Nam cắm cờ trên nóc Dinh Độc Lập Bùi Quang Thận sinh năm 1948, mất năm 2012. Ông sinh…

Truy tố Cựu Bí thư, cựu Chủ tịch tỉnh Vĩnh Phúc về tội nhận h/ối l/ộ, mức hình phạt cao nhất là bao nhiêu?

Với cáo buộc nhận hối lộ hàng chục tỷ đồng từ lãnh đạo Tập đoàn Phúc Sơn, cựu Bí thư Tỉnh ủy Vĩnh Phúc Hoàng Thị Thúy…

Tôi và anh yêu nhau 3 năm nhưng số phận ngang trái đã không cho chúng tôi đến bên nhau

Tôi và anh yêu nhau suốt ba năm thanh xuân đẹp nhất.Ba năm – không dài cũng chẳng ngắn, đủ để chúng tôi thuộc về nhau từng…