×

Chồng bội bạc đòi ly h;;ôn rồi ra vẻ tử tế né;;m cho vợ tờ tiền lẻ đi xe buýt về, nào ngờ đúng lúc này 1 chiếc xe sang phóng tới

Tôi tên là Lan, 35 tuổi, một người phụ nữ bình thường sống ở một thành phố nhỏ. Tôi kết hôn với Tuấn được 10 năm, và trong suốt thời gian đó, tôi đã hy sinh rất nhiều để vun đắp cho gia đình. Tôi từng là một nhân viên văn phòng có công việc ổn định, nhưng sau khi sinh con, Tuấn bảo tôi nghỉ việc ở nhà chăm sóc gia đình, vì anh nói “đàn ông lo được, em không cần phải vất vả”. Tôi tin anh, nghe lời anh, và từ đó, tôi trở thành một người vợ nội trợ, ngày ngày lo cơm nước, con cái, còn Tuấn thì ngày càng bận rộn với công việc.

Nhưng rồi, tôi phát hiện ra Tuấn có người khác. Cô ta trẻ, đẹp, và là đồng nghiệp của anh. Khi tôi đối chất, Tuấn không hề chối cãi, thậm chí còn thẳng thừng nói: “Cô ấy cho tôi cảm giác mới mẻ, còn em thì chỉ là một người vợ nhàm chán. Anh không còn yêu em nữa, chúng ta ly hôn đi.” Lời nói của anh như một nhát dao đâm thẳng vào tim tôi. Tôi đau đớn, nhưng vẫn cố níu kéo vì con, vì gia đình. Nhưng Tuấn không thay đổi, anh ta thậm chí còn đưa cô nhân tình về nhà, ngang nhiên qua lại trước mặt tôi. Cuối cùng, tôi không chịu nổi nữa, đồng ý ly hôn.

Ngày ra tòa, tôi đứng đó, trong bộ áo dài cũ kỹ, tóc buộc gọn gàng nhưng không giấu được vẻ tiều tụy sau những tháng ngày mệt mỏi. Tuấn thì ngược lại, anh ta ăn mặc bảnh bao, đeo kính râm, đứng bên cô nhân tình trẻ trung, xinh đẹp. Sau khi thủ tục ly hôn hoàn tất, Tuấn nhìn tôi, ném cho tôi một tờ tiền 20 nghìn đồng, giọng điệu ra vẻ tử tế: “Cầm lấy mà đi xe buýt về, tôi không muốn người ta nói tôi bạc tình.” Tôi run rẩy cầm tờ tiền, nước mắt chực trào, nhưng vẫn cố giữ chút tự trọng cuối cùng. Tôi không nói gì, chỉ lặng lẽ bước ra khỏi tòa án, lòng đau như cắt.

Nhưng đúng lúc đó, một chiếc xe sang màu đen bóng loáng bất ngờ phóng tới, dừng ngay trước cổng tòa án. Cửa xe mở ra, một người đàn ông trung niên bước xuống, dáng vẻ lịch lãm, đeo kính đen, trên tay cầm một tập tài liệu. Tuấn và cô nhân tình tò mò nhìn theo, còn tôi thì ngơ ngác, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Người đàn ông tiến thẳng đến chỗ Tuấn, cất giọng lạnh lùng: “Anh là Nguyễn Minh Tuấn, đúng không?”

Tuấn gật đầu, có vẻ hơi bất an: “Đúng rồi, tôi đây. Ông là ai?” Người đàn ông không trả lời ngay, mà quay sang nhìn tôi, ánh mắt dịu dàng: “Lan, em không sao chứ?” Tôi sững sờ, vì tôi nhận ra người đàn ông này. Anh ấy là Hùng, bạn thân của anh trai tôi, người từng thầm thích tôi từ thời đại học nhưng tôi đã từ chối để đến với Tuấn. Sau đó, Hùng đi nước ngoài, và tôi nghe nói anh ấy đã thành công lớn, trở thành một doanh nhân giàu có.

Hùng quay lại nhìn Tuấn, giọng nói sắc lạnh: “Tôi là Nguyễn Quốc Hùng, chủ tịch tập đoàn Hùng Phát. Tôi đến đây để thông báo với anh một tin. Người phụ nữ mà anh vừa bỏ rơi, Nguyễn Thị Lan, chính là cổ đông lớn thứ hai của tập đoàn chúng tôi. Cô ấy đã âm thầm đầu tư vào công ty tôi từ nhiều năm trước, khi cô ấy còn đi làm, và giờ đây, giá trị cổ phần của cô ấy lên đến hàng chục tỷ đồng. Còn anh, tôi nghe nói công ty của anh đang cần một khoản đầu tư lớn để vượt qua khó khăn, đúng không? Đáng tiếc, tôi vừa quyết định hủy bỏ hợp đồng hợp tác với công ty anh, vì tôi không làm việc với những kẻ không biết trân trọng người khác.”

Tuấn nghe xong, mặt cắt không còn giọt máu. Cô nhân tình bên cạnh cũng tái mét, buông tay Tuấn ra, ánh mắt hoang mang. Còn tôi, tôi đứng đó, không tin vào tai mình. Tôi nhớ lại những ngày còn đi làm, tôi đã tiết kiệm một khoản tiền nhỏ và đầu tư vào công ty của Hùng theo lời khuyên của anh trai tôi. Tôi không ngờ rằng khoản đầu tư ấy lại mang về một số tiền khổng lồ như vậy. Nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc dùng số tiền đó, vì tôi chỉ muốn tập trung chăm lo cho gia đình.

Hùng bước đến bên tôi, nhẹ nhàng nói: “Lan, em xứng đáng với một cuộc sống tốt hơn. Đi với anh, anh sẽ giúp em và con bắt đầu lại.” Tôi nhìn Hùng, nước mắt lăn dài, nhưng lần này là nước mắt của sự biết ơn và hy vọng. Tôi gật đầu, bước lên xe cùng Hùng, để lại Tuấn đứng đó, ôm mặt hối hận. Cô nhân tình của anh ta cũng quay lưng bỏ đi, không thèm nhìn lại.

Chiếc xe sang lăn bánh, mang tôi rời khỏi quá khứ đau thương. Tôi nhìn qua cửa kính, thấy Tuấn quỳ sụp xuống, tay vẫn cầm tờ tiền 20 nghìn mà anh ta đã ném cho tôi. Lúc đó, tôi mới nhận ra, đôi khi, cuộc đời có những cú xoay chuyển bất ngờ, và kẻ bội bạc sẽ phải trả giá bằng chính sự kiêu ngạo của mình. Tôi mỉm cười nhẹ, nắm tay con gái đang ngồi bên cạnh, thầm hứa sẽ cho con một cuộc sống tốt đẹp hơn, không còn những ngày tháng đau khổ vì một người chồng bội bạc.

Related Posts

Ông bố về nhà g:ằ:n giọng, nhưng con trai không hề lùi bước

Hùng bước vào nhà, mùi khói thuốc lá và nước hoa rẻ tiền phảng phất quanh người anh ta. Đôi mắt đỏ ngầu, anh ném chiếc cặp…

Nghiên cứu cấm xe tải đi làn trái cao tốc

Dẫn thực trạng nhiều xe đi chậm ở làn 1 sát dải phân cách gây xung đột giao thông, TS Đặng Minh Tân kiến nghị nghiên cứu…

Con gái tỷ phú nhờ anh lái xe công nghệ ‘đ////ổ v////ỏ’ với giá 500 triệu, 1 năm sau s/ự c/ố xảy ra…

Sài Gòn một buổi chiều, Nam – một anh chàng lái xe công nghệ 29 tuổi – nhận được cuốc xe từ khu đô thị sang trọng…

Định hướng của Dịch Dương và Nhất Dương sau khi Hằng Du Mục bị b/ắ/t, nay gia đình Hằng Du Mục lên tiếng nói rõ

  Sau khi Hằng Du Mục bị khởi tố và bắt tạm giam, rất nhiều người đặt ra câu hỏi: Dịch Dương và Nhất Dương (2 con…

Chu Thanh Huyền xuất hiện cùng mẹ chồng nhưng thái độ cả 2 gây chú ý

Kể từ khi hẹn hò với Quang Hải đến nay, đây không phải lần đầu tiên Chu Thanh Huyền gặp thị phi trên MXH. Thái độ của…

Xuất hiện bằng chứng minh oan cho doanh nhân Ngọc Tiền: Mấy năm quen nhau đến khi cưới cả gia đình chồng đều nhiệt tình ủng hộ, sao giờ lại khác?

  Kết hôn ở tuổi 37, những tưởng Quý Bình có cuộc sống viên mãn bên vợ giỏi, con xinh. Tuy nhiên, niềm hạnh phúc ấy không…