×
×

Cô bé bán vé vội vàng số dúi mẩu giấy lạ vào tay đại gia, 3 ngày sau cả dòng họ giàu có kéo đến tìm gặp

Trong một buổi chiều mưa lất phất nơi bến xe tỉnh lẻ, cô bé tên My – mới chỉ 17 tuổi – ngồi co ro bên quầy bán vé. Khuôn mặt gầy gò, ánh mắt nhanh nhẹn nhưng luôn ánh lên sự lo âu. Cô là người bán vé duy nhất ở đây, vừa học xong cấp 3, phải nghỉ học vì gia đình quá nghèo. Cha mất sớm, mẹ bệnh nặng, em trai mới lên 10 đang chờ cô mang từng đồng lẻ về nuôi sống.

 

Chiều hôm ấy, một người đàn ông xuất hiện. Ông mặc vest sang trọng, kính đen, mùi nước hoa thoảng nhẹ nhưng đắt tiền. Không ai khác ngoài ông Trịnh – một trong những đại gia nổi tiếng đất Bắc. Ông ghé qua mua vé xe đi công tác ngắn ngày, chỉ vì tài xế bị lạc nên tấp vào đây nghỉ tạm.

 

Lúc ông rút ví ra trả tiền, My run run dúi vào tay ông một mẩu giấy nhỏ, chỉ nói khẽ:

“Cháu xin lỗi nếu điều này đường đột… nhưng nếu bác có thể đọc, xin bác hãy đọc.”

 

Ông Trịnh cau mày, nhận tờ giấy, bỏ vào túi áo mà chưa kịp mở ra. Rồi ông rời đi trong làn mưa mà chẳng bận tâm gì thêm.

 

Ba ngày sau.

 

Ngay tại bến xe nhỏ ấy, một đoàn xe sang trọng nối đuôi nhau dừng lại. Hơn chục người mặc đồ đen bước xuống—tất cả đều là họ hàng của ông Trịnh. Nhưng kỳ lạ là, họ không đến để gây sự, mà tất cả đều trịnh trọng cúi đầu trước cô bé My. Người phụ nữ lớn tuổi nhất trong nhóm – em gái ông Trịnh – bước tới, đặt vào tay cô một chiếc phong bì dày cộp, rồi nghẹn ngào nói:

“Cháu là người cuối cùng còn lại mà anh tôi để lại lời nhắn. Đây là di nguyện cuối của anh ấy trước khi… mất.”

 

My chết lặng.

 

Bà ấy đưa cô tờ mẩu giấy nhàu nát – chính là tờ giấy cô từng viết. Trên đó là dòng chữ nguệch ngoạc:

“Nếu bác có thể giúp mẹ con cháu mua thuốc, cháu sẽ nhớ ơn cả đời. Cháu không xin tiền, chỉ xin lòng tốt của bác trong một lần duy nhất.”

 

Nhưng điều khiến tất cả kinh ngạc là mặt sau tờ giấy—chính tay ông Trịnh đã viết thêm vào:

“Cô bé này đã nhắc nhở tôi về thứ tôi từng đánh mất: lòng nhân. Hãy tìm cô bé và giúp đỡ bất kể giá nào. Nếu tôi không còn sống khi các người đọc được dòng này, coi đây là tâm nguyện cuối cùng.”

 

Ông Trịnh đã qua đời đột ngột sau chuyến đi ấy, vì một cơn nhồi máu cơ tim.

 

Tài sản của ông – hơn 400 tỷ đồng – được lập di chúc lại với một khoản không tưởng:

5 tỷ đồng để cứu chữa mẹ của cô bé bán vé. Và phần còn lại, nếu gia đình đồng thuận, được chuyển thành quỹ học bổng mang tên… My.

 

Cô bé bán vé nghèo khó không thể ngờ rằng, mẩu giấy cô viết trong tuyệt vọng đã thay đổi cả cuộc đời mình – và để lại di sản cho hàng ngàn đứa trẻ khác sau này.

Related Posts

Này thì toàn thịt bò Mỹ đông lạnh ai cũng m-ê, đang được thu hồi tại rất nhiều cửa hàng

Theo các chuyên gia, thịt bò siêu rẻ có thể là hàng kém chất lượng, không đảm bảo an toàn thực phẩm. Chị Nguyễn Thị Hà (Hà…

Mẹ tôi xé giấy đăng ký kết hô-n khi biết nhà anh ở Thanh Hóa, bà ch-ê kẹ;/t s-ỉ quyết không cho lấy, cho đến hôm nhà trai lên xin phép mang theo 10 chiếc xe ô tô

Tôi và anh yêu nhau gần 2 năm, tình cảm sâu đậm, anh hiền lành, chí thú làm ăn. Nhưng ngày tôi dẫn anh về ra mắt,…

Bà cụ bán vé số gục ng;/ã giữa chợ, người ta xúm lại tưởng đột quỵ cho đến khi mở túi xách của bà ra, cả khu chợ náo loạn bỏ chạy báo công an vì bên trong toàn là…

Sáng đó, chợ huyện đang đông người mua bán thì bỗng một bà cụ khoảng ngoài 70 tuổi, mặc áo bà ba cũ, đầu đội nón lá,…

Danh tính 2 hành khách còn sống sau vụ rơi máy bay ở Ấn Độ

 Hai hành khách đã được tìm thấy còn sống sau vụ rơi máy bay hãng Air India khởi hành từ Ahmedabad đi London Gatwick tại Ấn Độ…

Vụ rơi máy bay Ấn Độ: Tìm thấy 2 người sống sót thần kỳ

 Hai hành khách đã được tìm thấy còn sống sau vụ rơi máy bay hãng Air India khởi hành từ Ahmedabad đi London Gatwick tại Ấn Độ…

Phút cuối cùng của máy bay chở 242 người bị rơi ở Ấn Độ qua lời kể nhân chứng: Dường như nghe thấy tiếng g;ào kh;óc trong tu;yệt v;ọng

hỉ vài phút sau khi cất cánh, phi hành đoàn của máy bay Air India đã thực hiện cuộc gọi khẩn cấp về mặt đất và mất…