Suốt gần hai năm, người ta vẫn thường thấy Vy – cô con dâu mới về làm dâu chưa đầy ba năm – ngày ngày tất bật bên giường mẹ chồng liệt nửa người vì tai biến. Từ đút cháo, xoa bóp, đến thay tã, chẳng có việc gì Vy nề hà. Ai cũng khen cô là “dâu hiền”, “đức độ”, “phúc phần nhà ông Tuấn lớn lắm”.
Thế nhưng chỉ có những người tinh ý mới để ý… mỗi sáng sớm, Vy đều lén lút pha một thứ nước đục màu, đựng trong bình giữ nhiệt riêng, đút cho mẹ chồng uống mà chẳng bao giờ cho ai chạm vào.
Bà cụ ngày càng tiều tụy, da sạm dần, tóc rụng từng nắm… Ai hỏi Vy cũng chỉ thở dài: “Mẹ yếu lắm rồi, chẳng ăn uống được gì. Em cố chăm lắm mà…”. Cả nhà tin sái cổ.
Cho đến một buổi sáng giữa tháng 6 oi ả, bà cụ trút hơi thở cuối cùng. Vy gào khóc như mưa như gió. Cô còn tự tay lo mọi việc hậu sự, nhanh chóng đưa thi thể đến nhà tang lễ thành phố.
Nhưng rồi một chuyện kinh hoàng xảy ra: Nhà tang lễ kiên quyết không cho đưa vào lò hỏa táng.
“Xin lỗi gia đình. Nhưng thi thể có dấu hiệu… nhiễm độc kim loại nặng nghiêm trọng, mùi phát ra không bình thường. Chúng tôi đã báo công an,” – nhân viên tang lễ nói, mặt tái mét.
Cả nhà sững sờ. Công an lập tức vào cuộc. Kết quả giám định khiến cả họ nhà chồng suýt ngất: Trong cơ thể cụ bà có hàm lượng thuốc chuột dạng thủy ngân cao gấp 10 lần mức gây tử vong.
Camera trong nhà được trích xuất. Và đúng như người ta nghi ngờ – suốt gần hai năm trời, Vy đã đều đặn “cho mẹ uống thuốc bổ” bằng những liều cực nhỏ chất độc – không đủ giết ngay nhưng khiến bà yếu dần, đau đớn mà không rõ nguyên nhân.
Cô ta khai:
“Bà không chia đất, suốt ngày chửi bới tôi là thứ không biết đẻ, lại ép chồng tôi ly dị. Tôi chỉ muốn bà ‘đi’ từ từ thôi…”
Vy bị bắt ngay trong đêm. Cả dòng họ chồng thì ngã quỵ – không tin một người phụ nữ tưởng là “phúc tinh” lại mang bộ mặt ác quỷ đến thế.