×
×

Con gái nằng nặc đòi lấy trai bản tận Sơn La, tôi đành lòng chấp nhận vì đã có bầ-u, ngày ăn hỏi tôi khóc hết nước mắt nghĩ “m-ấ;t con”

Con gái tôi – tiểu thư Hà thành, học đại học quốc tế, quen biết rộng, bạn trai cũ thì toàn con nhà có điều kiện.
Ấy thế mà sau chuyến đi thiện nguyện về vùng cao, nó về tuyên bố xanh rờn:

“Con yêu anh ấy, con đang mang thai, và con sẽ cưới!”

Tôi suýt ngất.

“Trai bản” – là những gì tôi nghĩ: nghèo, lạc hậu, không cùng đẳng cấp.
Tôi cấm cản, gào khóc, thậm chí dọa từ mặt. Nhưng con tôi quyết liệt không lui bước.

“Con không cần nhà cao cửa rộng. Anh ấy tử tế, thương con thật lòng.”

Cuối cùng, vì cái thai đã 3 tháng, tôi gạt nước mắt đồng ý. Nhưng trong lòng ngổn ngang:
“Coi như… mất con.”


Ngày ăn hỏi.

Tôi mặc áo dài đỏ mà tim như thắt lại. Tưởng tượng cảnh phải lên một căn nhà sàn lụp xụp, ăn mèn mén uống rượu ngô, tôi tủi nhục đến mức… khóc ròng trên xe.

Xe vừa dừng lại trước cổng nhà trai ở Sơn La, tôi đang lau nước mắt thì…

Choáng!

Trong sân, hơn 50 con lợn rừng chạy tung tăng quanh một khu trại rộng như trang trại sinh thái. Cả họ nhà tôi đứng hình.

Tôi thốt lên:

“Ơ… đây là nhà… ai?”

Một người đàn ông trong bộ đồ dân tộc lịch lãm tiến ra bắt tay tôi:

“Cháu là anh trai của chú rể, cũng là người điều hành hệ thống trang trại dược liệu và chăn nuôi sạch.
Nhà cháu có tổng 12 hecta đất rừng và đang hợp tác cùng các công ty lớn dưới Hà Nội.”

Tôi chết lặng.


Nhưng đó chưa phải cú sốc cuối cùng.

Khi bước vào nhà chính, tôi thấy một bức ảnh phóng lớn treo ngay chính giữa phòng khách – là con gái tôi và chàng trai bản… đứng cạnh đại diện một tổ chức quốc tế, nhận giải thưởng sáng kiến cộng đồng năm vừa rồi!

Hóa ra, chàng trai “người bản” ấy từng là du học sinh tại Thái Lan, về nước để phát triển mô hình nông nghiệp sinh thái giúp bà con dân tộc.

Anh ấy đã âm thầm từ chối làm ở nước ngoài, chọn ở lại vùng cao để “có ích hơn cho đất mình”.


Tôi quay sang nhìn con gái, nghẹn ngào.

Tôi không mất con – mà con tôi đã chọn được một người xứng đáng hơn cả những gì tôi từng mong.

Hóa ra… người đáng khóc là tôi – vì đã quá nông cạn và định kiến.

Related Posts

Vì lỡ có bầu trước khi cưới, mẹ chồng kh;i-nh ra mặt chỉ mang đến 3 nải chuối xanh làm sính lễ đón dâu

Tôi lỡ có bầu trước khi cưới. Bụng mới nhô nhẹ mà lời ra tiếng vào đã đầy cả xóm, nhất là từ phía mẹ chồng tương…

Hai nhà hàng xóm không đội trời chung suốt 10 năm, đến ngày nhà bên tổ chức đám cưới, tôi nhất quyết không cho dựng rạp nhờ sang sân nhà, nào ngờ 3 ngày sau ông tôi qu-a đ;/ời

Hai nhà chúng tôi chỉ cách nhau một bức tường rào, nhưng mối thù 10 năm như kíp nổ chỉ chờ phát hoả. Nguyên nhân bắt đầu…

Thương con dâu g/óa ch/ồng chưa kịp có con, bố chồng đã làm một việc khiến cả xã bà/ng ho/àng

Sau lễ tang của con trai, ông Bằng đột nhiên thay đổi. Ông ít nói, hay thức khuya, thỉnh thoảng lại nhìn con dâu – cô Mây…

Cụ ông 82 tu;/ổi nuốt nước mắt gửi đơn kiện 3 người con ra tòa vì đòi lấy hết đất, đến gần phiên xử, ông cụ khỏe mạnh đ-ột ng-ột ra đi

Cụ Hòa – 82 tuổi, thân gầy còm nhưng đầu óc còn minh mẫn, một đời cày sâu cuốc bẫm dựng nên cơ ngơi hơn 600m² đất…

22 năm ở vậy nuôi con cho người yêu cũ – ngày tốt nghiệp, một cái quay lưng của con trai khiến người đàn ông bật khóc

  22 năm trước, giữa lúc cuộc đời anh đang rơi vào bế tắc sau cú sốc phá sản, Mai – người yêu cũ – đột ngột…

Cô đào vang bóng một thời giờ ở trong túp lều 10m2, nhiều ngày không có cơm ăn

Nghệ sĩ cải lương Ngọc Tâm Tâm – bạn diễn của NSƯT Kim Tử Long một thời giờ phải sống neo đơn một mình trong một túp…