×

Đúng giờ trống đình điểm canh, tr-ẻ c;/on trong làng bỗng dưng thi nhau khóc, sáng hôm sau là cảnh tượng ch-ấn độ;/ng ở sân đình

Làng Vân có một truyền thống lạ: mỗi đêm đúng giờ trống đình điểm canh (3h sáng), làng sẽ lặng đi trong tĩnh mịch tuyệt đối – không tiếng gà gáy, không chó sủa, không ai bước chân ra khỏi cửa. Truyền từ đời này sang đời khác, nhưng chẳng ai biết vì sao. Người già chỉ nói: “Giữ yên tĩnh cho hồn làng không giận.”

Đêm hôm đó, trời oi nồng lạ thường dù đang mùa lạnh. Đúng lúc trống đình dội lên ba tiếng “Cắc – cắc – cắc”, trẻ con trong làng bỗng khóc ré lên không lý do. Không phải một đứa, mà gần như nhà nào có trẻ cũng bị. Tiếng khóc ré, kéo dài suốt 15 phút, rồi… cùng lúc im bặt.

Dân làng đổ xô dậy trong hoang mang. Có người sợ quá chạy sang đình thắp hương, người thì ôm con khấn vái. Nhưng đêm đó trôi qua không ai lý giải được.

Sáng hôm sau, khi mặt trời vừa lên, tất cả đều đổ dồn về sân đình, nơi một cảnh tượng kinh hoàng hiện ra: Trên sân đình có một tấm chiếu cũ kỹ trải ra, bên trên là hàng loạt bức ảnh đen trắng của những người đã khuất trong làng – nhưng đặc biệt, tất cả họ đều mất cùng một năm: 1975.

Bên cạnh đó là một chiếc trống đình đã rách toạc mặt, dù đêm qua vẫn còn vang lên tiếng canh. Ai cũng tái mặt, nhưng chưa ai dám nói gì.

Bất ngờ lúc ấy, ông Tự – người già nhất làng, 96 tuổi – lảo đảo bước ra giữa sân đình, rồi bỗng hét toáng lên:

– “Tôi không giấu nữa! Là tôi… là tôi với bốn người khác chôn họ không kèn không trống! Năm đó lũ chúng tôi giấu xác dưới móng đình để xây lại lấy tiếng công đức!”

Cả làng chết lặng. Không ai tin vào tai mình.

Ông Tự run rẩy kể lại: Năm 1975, làng xây lại đình. Trong lúc tu sửa móng, một nhóm dân làng phát hiện mấy bộ hài cốt lạ, nghi là nạn nhân bị hại trong thời chiến. Để tránh điều tiếng và giữ tiếng thơm “đình mới dựng không có uế khí”, năm người đàn ông đã giấu chuyện đó, cho lấp đất, đổ móng đè lên. Không cúng, không khấn, không hương khói.

Nhưng kể từ năm đó, cứ đến giờ trống điểm canh, lại có người trong làng mất đột ngột. Đều là người liên quan đến nhóm năm người kia.

Giờ đây, chỉ còn ông Tự là sống sót cuối cùng, và ông tin, tiếng khóc đêm qua là tiếng đòi lại công bằng.

Tấm chiếu và loạt ảnh kia – chẳng ai biết ai để đó, nhưng mọi người đều biết: nó không phải ngẫu nhiên.

Cả làng lập đàn cúng, phá móng đình cũ, xây lại khu tưởng niệm nhỏ cạnh sân. Trẻ con không còn khóc ré đêm trống điểm canh. Nhưng từ đó, làng Vân không ai còn dám phá truyền thống – bởi giờ ai cũng biết hồn làng là gì: không phải ma, mà là lương tâm chưa từng yên.

Related Posts

Trước ngày cưới vợ mới, tôi đến lau dọn m/ộ cho vợ cũ, đúng lúc này có 1 cô gái xinh đẹp xuất hiện người ư;/ớ t nh ẹ/p

Tôi sắp cưới vợ mới sau 5 năm sống cảnh gà trống nuôi con. Người vợ đầu – Thủy – mất vì tai nạn giao thông đúng…

Vừa cưới xong, chồng đã nói nhỏ: ‘Đêm nay em vào p h u c v:u bố anh nhé?’ – Tôi tưởng anh đùa, nào ngờ đêm xuống tôi ch/;ết đứng khi ngày đầu làm dâu đã phải…

Làm dâu nhà giàu, tôi ngỡ đã lấy được chồng như mơ. Đám cưới linh đình, chú rể lịch lãm, mẹ chồng có vẻ khó nhưng không…

Suốt 22 năm m;;ất liên lạc, người đàn ông bộ đội trở về làng tìm lại vợ cũ, nhưng người mở cửa lại khiến ông sững sờ ch;/ết lặng, không ngờ vợ ông đã…

Năm đó, ông Quang rời làng ra trận, để lại vợ trẻ là bà Hoa và một lời hứa: “Chờ anh về, mình lại trồng hoa tím…

Cập nhật du khách có mặt trên tàu du lịch mang số hiệu QN-7105

Theo danh sách được thống kê nhanh, có 21 trẻ em, trong đó cháu bé nhất sinh năm 2023 (2 tuổi), còn lại đều là những du…

Người phụ nữ đi thăm m/ộ chồng trước ngày đi bước nữa, vừa mới thắp được n/én n//hang thì thấy mộ tự bốc cháy ngùn ngụt và rồi sáng hôm sau đúng lúc đón dâu thì…

Đám cưới của Linh là niềm mong mỏi của cả gia đình. Sau 5 năm sống trong bóng tối sau cái chết của chồng – anh Hưng…

Nhà tang lễ Bệnh viện Đa khoa Bãi Cháy ngay lúc này

22h30 tại nhà tang lễ Bệnh viện Đa khoa Bãi Cháy… Chưa bao giờ nơi này lại chìm trong không khí tang thương đến nghẹn lòng như…