Tôi và chồng cưới nhau được gần 2 năm. Gia đình anh khá truyền thống, đặc biệt là mẹ chồng – người luôn mang nỗi ám ảnh phải có “cháu đích tôn nối dõi”. Dù vợ chồng tôi thống nhất chưa sinh con sớm vì công việc, bà vẫn luôn bóng gió, ép uổng:
“Phụ nữ mà cưới về rồi không biết đẻ thì còn giữ làm gì?”
“Trẻ khỏe như tụi bay mà không đẻ bây giờ thì bao giờ mới đẻ?”
Chúng tôi nhịn. Nhưng đỉnh điểm là lúc tôi phát hiện tất cả bao cao su trong ngăn tủ đều bị chọc lỗ – rất khéo, rất kín đáo. Cái kiểu chỉ ai cố tình kiểm tra mới phát hiện.
Ban đầu, tôi tưởng mình nhầm. Nhưng sau vài lần kiểm tra ngẫu nhiên, tôi biết chắc… đó là hành động có chủ ý.
Tôi không làm ầm lên. Thay vào đó, tôi lặng lẽ đổi toàn bộ sang viên uống tránh thai dạng đặc biệt, bảo quản kín trong túi riêng.
Một tháng sau, mẹ chồng hớn hở bảo tôi có dấu hiệu “có thai” vì hơi buồn nôn và chậm kinh. Bà tổ chức tiệc mừng thầm, chuẩn bị phòng em bé, đặt tên cháu sẵn.
Tôi không lên tiếng. Mà chỉ mang kết quả xét nghiệm máu từ bệnh viện về – âm tính.
Mẹ chồng còn cố cười gượng:
“Thì chắc lệch chút thôi. Mẹ có linh cảm mà.”
Hai hôm sau, tôi đặt sẵn camera ẩn trong phòng.
Và… bắt quả tang bà lục lọi ngăn tủ, rạch nhẹ từng bao caosu còn nguyên trong hộp, rồi cười cười tự mãn.
Tôi không nói gì. Mà gửi đoạn clip đó vào group gia đình có cả bố chồng, chồng và chị chồng.