Cậu bé Hoàng, 11 tuổi, học sinh lớp 5, rời nhà lúc 6h45 sáng để đi học như mọi ngày. Nhưng đến trưa không thấy con về, gọi điện cho cô giáo thì cả nhà tá hỏa khi biết hôm đó Hoàng không đến lớp.
Người cha, anh Minh, ngay lập tức trình báo công an vì nghi con bị bắt cóc. Cả xóm lao vào tìm kiếm, camera an ninh các ngã rẽ quanh trường và nhà được trích xuất nhưng đều không thấy dấu vết Hoàng.
Một tuần trôi qua. Không manh mối. Không dấu hiệu giằng co. Không tin nhắn tống tiền.
Tối ngày thứ 7, khi mẹ Hoàng – chị Thảo – đang bần thần ngồi trước bàn thờ nhỏ vừa lập tạm cho con, điện thoại chợt rung lên một tin nhắn lạ.
“Mẹ ơi… Con đang ở dưới giếng. Nhưng là giếng ở nhà cũ.”
Toàn thân chị lạnh toát. Nhà cũ?
Đó là căn nhà cấp 4 gia đình từng ở cách đây 5 năm, cách nhà hiện tại 20km, từ lâu đã bỏ hoang vì thấm dột, côn trùng và nguy cơ sập mái. Không ai lui tới.
Công an lập tức cùng gia đình đến căn nhà hoang trong đêm. Trong vườn cỏ mọc cao quá đầu gối, chiếc giếng đá cũ kỹ bị lấp nửa nắp bằng tấm tôn gỉ sét. Nhấc tấm tôn lên, mọi người sững sờ.
Dưới ánh đèn pin chiếu sâu xuống giếng – có một chiếc balo học sinh màu đỏ đang nổi lềnh bềnh, cạnh đó là một tay áo học sinh lộ ra từ bùn nước đen ngòm.
Lực lượng cứu hộ được điều đến ngay. Nhưng khi đưa được thi thể cậu bé lên – cảnh tượng khiến tất cả lặng người:
Cậu bé vẫn mặc nguyên đồng phục, không có vết trầy xước hay vật lạ, nhưng mặt đồng hồ điện tử trên tay bị dừng lại đúng 7h12 sáng, tức chỉ 27 phút sau khi rời khỏi nhà.
Điều khó hiểu nhất: Không ai biết vì sao cậu bé lại quay lại căn nhà cũ. Đường đi không hề xuất hiện trong bất kỳ camera nào.
Phía pháp y xác nhận cậu bé chết do ngạt nước, nhưng trong phổi không có bùn hay tạp chất – dấu hiệu cho thấy cậu bị bỏ xuống giếng sau khi đã ngất hoặc tử vong.
Điện thoại của cậu không tìm thấy.
Cú twist đau đớn nằm ở sau khi công an kiểm tra tin nhắn gửi cho mẹ cậu bé. Tin đó không được gửi từ số máy của con – mà từ một SIM lạ, gắn trong chiếc điện thoại cũ đã bị tháo camera, chỉ còn chức năng nhắn tin.
Càng điều tra sâu, công an phát hiện chiếc SIM ấy đã từng được kích hoạt bởi một người lạ – người này chính là… hàng xóm cũ của gia đình, một gã đàn ông 40 tuổi tên Tùng, từng sống sát vách nhà cũ, nhiều lần bị bắt vì tội quấy rối trẻ em nhưng thoát án vì thiếu bằng chứng.
Khi công an ập đến nhà trọ nơi Tùng đang ở ẩn – hắn đã bỏ trốn từ 3 ngày trước. Trong phòng trọ chỉ còn lại duy nhất một chiếc điện thoại vỡ màn hình và… một tập tranh vẽ nguệch ngoạc cảnh cậu bé Hoàng đang ngồi học, đi chơi, và… gục trong giếng.
Câu chuyện khép lại bằng tang lễ lặng lẽ của bé Hoàng.
Cảnh sát vẫn phát lệnh truy nã kẻ thủ ác. Người mẹ mỗi ngày vẫn chờ tin.
Và cái lạnh người nhất: tin nhắn cuối cùng đến từ một nơi không ai tưởng sẽ quay lại – chính nơi từng là tổ ấm đầu tiên của gia đình.
“Con đang ở dưới giếng. Nhưng là… giếng ở nhà cũ.”
Câu chữ ngây ngô ấy… là hồi chuông nghẹn đắng của một sinh mạng nhỏ bé bị lãng quên giữa sự bất cẩn và tội ác câm lặng.