×

Người đàn bà hay mặc đồ áo dài cưới đi chợ suốt 10 năm, bỗng 1 ngày bà gặp ai cũng dặn “mai qua nhà đưa tôi đi nhé”

Ở xóm nhỏ ven sông tên là xóm Đìa, ai cũng biết bà Mận – người phụ nữ lạ lùng nhất xóm. Suốt 10 năm nay, ngày nào bà cũng mặc chiếc áo dài cưới màu trắng ngà, tay ôm giỏ cói ra chợ mua rau, mua trứng, rồi lại lặng lẽ đi về. Dù nắng hay mưa, lễ Tết hay ngày thường, người ta đều thấy bà như thế. Áo cũ sờn vai, nhưng bà vẫn ủi phẳng, đội nón cẩn thận, đi từng bước như đang… rước dâu.

Lúc đầu thiên hạ còn xì xào:
– Bà ấy chắc có vấn đề!
– Hồi xưa có tin đồn bà bị bỏ rơi trong ngày cưới đó!

Nhưng rồi mười năm trôi qua, người ta cũng quen. Bà Mận không thân với ai, chỉ hay mua chuối của chị Ba, cá khô của dì Năm, thi thoảng trả dư tiền còn bảo:

– Coi như lì xì ngày cưới!


Cho đến một buổi chiều đầu tháng ba, bà Mận đi chợ như thường lệ. Nhưng khác mọi khi, hôm ấy bà gặp ai cũng dừng lại nói nhỏ một câu y chang:

– Mai nhớ qua nhà đưa tôi đi nha. Đừng để tôi trễ.

Không ai hiểu bà nói gì. Người cười cho qua, người ngờ ngợ tưởng bà… lại lên cơn.

Nhưng sáng hôm sau, tin bà Mận qua đời lan khắp xóm.

Cả xóm xôn xao. Nhà bà đơn chiếc, chỉ có một con chó nhỏ nằm rên rỉ cạnh cửa. Trong căn phòng cũ kỹ, người ta thấy bà nằm ngay ngắn trên chiếc giường tre, tay đặt trên ngực, mặc đúng bộ áo dài cưới quen thuộc, gương mặt như đang mỉm cười.

Bất ngờ hơn cả là chiếc bàn gỗ giữa nhà bày sẵn thiệp cưới.

Tấm thiệp in bằng tay, chữ đã nhòe, bên trong ghi:

“Lễ cưới của tôi – ngày mai, đúng 8 giờ sáng, tại nhà riêng.”
Cô dâu: Nguyễn Thị Mận
Chú rể: Lặng lẽ không tên – nhưng đến đúng hẹn.

Phía dưới, có ghi dòng nhỏ:

“Nếu tôi đi trước, mong bà con đưa tiễn nhẹ nhàng. Tôi đã chờ đủ rồi.”


Lúc này, người ta mới lặng người nhớ lại: mười năm trước, bà Mận từng chuẩn bị đám cưới. Nhưng đúng ngày vu quy, chú rể bỏ đi biệt tích. Bà sốc, nhưng không khóc. Chỉ mặc luôn bộ áo dài cưới, sống như thể ngày mai vẫn sẽ cưới, như thể người kia sẽ quay về bất cứ lúc nào.

Ai cũng tưởng bà điên. Không ai nghĩ, bà chỉ chọn chờ… theo cách riêng của mình.


Sáng hôm ấy, người ta đưa bà đi trong bộ áo dài cưới cũ, giữa con đường đất nhỏ mà suốt 10 năm bà vẫn đi qua mỗi ngày.

Không có chú rể, nhưng cả xóm có mặt – như đúng lời bà dặn. Không trống kèn, không hoa cưới, nhưng… có cả một tình yêu chưa từng được gọi tên, vẫn lặng lẽ chờ đến ngày “đưa tôi đi nhé”.

Related Posts

Cô gái nhường ghế hạng thương gia cho cựu chiến binh, cả máy bay đều bảo cô lo chuyện bao đồng, hôm sau trực thăng riêng hạ cánh ngay trước nhà

Lan bước lên máy bay, ánh mắt sáng lên khi nhìn thấy ghế hạng nhất mà cô đã dành dụm cả năm trời để mua vé. Đây…

Trở về sau 5 năm XKLĐ, chồng sh//ock nặng khi thấy con trai giống hệt hàng xóm và cái kết

Hùng bước xuống xe, đôi mắt đỏ hoe sau hành trình dài từ nước ngoài về. Năm năm xuất khẩu lao động, anh sống trong mỏi mòn,…

Tôi đưa 10 triệu cho giúp việc về quê

Giúp việc xin 10 triệu về quê nghỉ lễ, tôi đưa ngay nhưng hành động của con trai làm tôi nghĩ lại, đuổi việc luôn Tôi thuê…

Khán giả so sánh giọng hát của Võ Hạ Trâm và Duyên Quỳnh

Thời gian gần đây, ca khúc Viết tiếp câu chuyện hòa bình do nhạc sĩ Nguyễn Văn Chung sáng tác nhận được nhiều tình cảm của công chúng. Bản…

Võ Hạ Trâm c:ứ:u Duyên Quỳnh 1 bàn thua

Thời gian gần đây, ca khúc Viết tiếp câu chuyện hòa bình do nhạc sĩ Nguyễn Văn Chung sáng tác nhận được nhiều tình cảm của công chúng. Bản…

Giá vàng hôm nay (2-5)

Giá vàng hôm nay 2.5: Giá vàng trong nước bất động dịp nghỉ lễ. Vàng thế giới giao dịch quanh mốc thấp nhất 2 tuần, nhưng chuyên…