×

Nhà chồng bắt tôi ký giấy khước từ tài sản bằng được, nào ngờ đến khi chồng phải ký giấy từ chối tài sản của bố mẹ vợ thì sững người

Tôi là Lan, một cô dâu mới về nhà chồng được hơn một năm. Cuộc sống hôn nhân của tôi với Tuấn, chồng tôi, khá êm đềm. Anh là người hiền lành, ít nói, nhưng tôi biết anh rất nghe lời bố mẹ. Nhà chồng tôi thuộc dạng khá giả ở làng, có vài mảnh đất, căn nhà to và cả một khoản tiết kiệm kha khá. Tôi chẳng bao giờ để tâm đến chuyện tài sản, vì với tôi, gia đình hòa thuận mới là điều quan trọng nhất.

Mọi chuyện bắt đầu vào một buổi tối, khi mẹ chồng gọi tôi và Tuấn vào phòng khách để nói chuyện. Bố chồng ngồi đó, tay cầm một tờ giấy, vẻ mặt nghiêm trọng. Mẹ chồng lên tiếng trước:
“Lan này, con cũng biết nhà mình có chút tài sản. Bố mẹ già rồi, cũng muốn lo trước mọi thứ cho rõ ràng. Con là con dâu, nhà mình không phân biệt, nhưng để tránh tranh chấp sau này, con viết một tờ giấy khước từ quyền thừa kế tài sản đi. Coi như để bố mẹ yên tâm.”

Tôi ngỡ ngàng, không phải vì tiếc tài sản, mà vì không hiểu sao lại có chuyện này. Tuấn ngồi bên cạnh, cúi đầu, không nói gì. Tôi nhìn anh, hy vọng anh sẽ lên tiếng, nhưng anh chỉ im lặng. Cuối cùng, tôi gật đầu:
“Dạ, nếu bố mẹ muốn vậy, con sẽ làm. Con cũng không nghĩ gì đến tài sản.”

Ngay hôm sau, mẹ chồng đưa tôi đến văn phòng công chứng. Tôi ký giấy khước từ quyền thừa kế, nghĩ rằng mọi chuyện sẽ dừng lại ở đó. Nhưng không, chỉ vài tuần sau, mẹ chồng lại gọi tôi đi công chứng lần nữa. Bà bảo di chúc của bố mẹ đã được sửa, thêm một số điều khoản mới, nên giấy khước từ của tôi cần làm lại cho đúng với di chúc mới. Tôi hơi khó chịu, nhưng vẫn đi. Lần này, tôi phải xin nghỉ làm cả ngày, chạy qua chạy lại giữa văn phòng công chứng và xã để lấy dấu xác nhận.

Chuyện chưa dừng lại. Hai tháng sau, bố chồng lại bảo cần sửa di chúc lần nữa vì “có thêm đất mới mua”. Tôi lại phải làm lại giấy khước từ. Lần này, tôi bắt đầu thấy mệt mỏi. Mỗi lần đi công chứng, tôi phải chuẩn bị giấy tờ, chờ đợi, rồi còn bị mẹ chồng nhắc nhở: “Con làm nhanh lên, để bố mẹ còn lo việc khác.” Tôi tự hỏi, tại sao di chúc cứ thay đổi liên tục, và tại sao chỉ mình tôi phải chạy đi chạy lại thế này?

Chuyện đến tai bố mẹ đẻ của tôi. Một hôm, mẹ tôi gọi điện, giọng đầy lo lắng:
“Lan, sao con phải ký giấy khước từ tài sản nhiều lần thế? Nhà bên ấy đang tính toán gì à? Con nói với Tuấn, nếu nhà chồng con làm thế, thì bố mẹ cũng cần gặp Tuấn để nói chuyện rõ ràng.”

Tôi kể hết cho bố mẹ nghe, không phải để than thở, mà vì tôi cũng bối rối không biết phải làm sao. Bố tôi, vốn là người nóng tính, quyết định gọi Tuấn sang nhà để nói chuyện. Hôm đó, bố tôi đặt một tập giấy tờ lên bàn và nói thẳng:
“Tuấn, nhà cậu đã bắt con Lan ký giấy khước từ tài sản, sửa đi sửa lại di chúc, thế thì công bằng, cậu cũng nên ký một tờ giấy tương tự ở nhà tôi. Nhà tôi tuy không giàu, nhưng cũng có đất đai, nhà cửa. Nếu sau này tôi để lại gì cho con Lan, cậu cũng không được quyền đụng đến. Cậu thấy thế nào?”

Tuấn tái mặt, lắp bắp không nói nên lời. Anh quay sang nhìn tôi, như muốn cầu cứu, nhưng tôi chỉ im lặng. Bố tôi tiếp tục:
“Tôi không muốn gây khó dễ, nhưng nếu nhà cậu đã tính toán kỹ thế, thì nhà tôi cũng phải rõ ràng. Cậu về hỏi ý bố mẹ cậu đi, rồi tuần sau quay lại ký giấy.”

Chỉ sau một đêm, thái độ của Tuấn và cả nhà chồng tôi thay đổi hoàn toàn. Sáng hôm sau, mẹ chồng gọi tôi ra, cười tươi như chưa từng có chuyện gì xảy ra:
“Lan này, hôm qua mẹ với bố nghĩ lại rồi. Chuyện di chúc hay tài sản để sau này tính cũng được. Con là con dâu, mẹ thương con như con ruột, làm gì có chuyện phân biệt đâu. Thôi, bỏ qua chuyện giấy tờ đi, cả nhà sống vui vẻ là được.”

Tuấn cũng khác hẳn. Anh xin lỗi tôi, nói rằng anh không muốn tôi phải chạy đi chạy lại vì chuyện giấy tờ, nhưng vì anh không dám cãi bố mẹ. Từ hôm đó, anh bắt đầu đứng ra bảo vệ tôi nhiều hơn mỗi khi bố mẹ chồng nhắc đến chuyện tài sản. Còn bố mẹ chồng thì không còn nhắc gì đến di chúc hay giấy khước từ nữa. Có lẽ, họ nhận ra rằng nếu cứ ép tôi, thì nhà tôi cũng không phải là nơi dễ bị bắt nạt.

Tôi không biết tương lai sẽ thế nào, nhưng qua chuyện này, tôi nhận ra một điều: đôi khi, sự rõ ràng và cứng rắn từ gia đình mình chính là cách để bảo vệ bản thân trước những toan tính không công bằng. Và quan trọng hơn, tôi thấy Tuấn dần thay đổi, biết đặt tôi lên trước những áp lực từ gia đình. Với tôi, đó mới là tài sản quý giá nhất.

Related Posts

Miếng bánh kem đầu tiên tan trong miệng bà ngoại, bà khẽ nhắm mắt, như thể đang tận hưởng một điều kỳ diệu

Trong một ngôi làng nhỏ nép mình bên dòng sông lặng lẽ, Hạnh sống cùng bà ngoại trong căn nhà mái ngói đơn sơ. Hạnh mới mười…

“Nhà nước bận phát triển kinh tế lắm, chưa có kế hoạch phát người yêu đâu”

Cả toa tàu im phăng phắc, như thể thời gian ngừng trôi. Nhóm lính trẻ, chắc vừa từ doanh trại ra, đồng loạt quay lại nhìn tôi,…

Cậu Ba” Cao Minh Đạt đi theo tiếng gọi của Quang Linh Vlogs rồi cán bộ ạ

Bộ Công an vừa triệt phá đường dây sản xuất sữa bột giả cho bà bầu, trẻ sinh non… với doanh thu gần 500 tỷ đồng tại….

L:;ộ lý do 2 vợ chồng Trấn Thành cưới nhau đã 8 năm mà chưa thể có con

Tính đến hiện tại, Trấn Thành và Hari Won đã có gần một thập kỷ bên nhau. Không chỉ được quan tâm nhờ sự nghiệp thành công, Trấn…

Tưởng sẽ bóc trần được con dâu tương lai nghèo nhưng bà đại gia lại không ngờ

Bà Hạnh, một nữ đại gia kín tiếng sở hữu hàng chục căn biệt thự và chuỗi công ty lớn, sống trong căn biệt thự sang trọng…

Tiếp nối Quang Linh – Hằng Du Mục, “cậu Ba” bị gọi tên vì liên quan đến sản phẩm sữa bột gi::ả thu lời bấ:;t chín:;h gần 500 tỷ đồng

Bộ Công an vừa triệt phá đường dây sản xuất sữa bột giả cho bà bầu, trẻ sinh non… với doanh thu gần 500 tỷ đồng tại….